“Đinh Thành, em vừa bị bao vây, còn anh thì chạy nhanh ghê nhỉ. Anh đúng là anh trai em thật không đấy? Em chưa từng thấy ai làm anh mà nhẫn tâm đến mức nhìn em gái mình bị bắt nạt như vậy. Nếu anh không phải anh em, em còn nghi ngờ anh có phải đàn ông không nữa. Nhát gan thế này mà xứng với cái tiếng gọi ‘anh trai’ của em à?”
Nhìn dáng vẻ đắc ý của Đinh Thành trên chiếc xe đạp, bao ấm ức trong lòng Đinh Diễm dồn nén bấy lâu bỗng bùng phát.
“Không phải, em cũng biết mà, nhiều người như vậy, em là phụ nữ, họ có làm gì em đâu, cùng lắm chỉ nói vài câu. Nếu anh cũng ở đó, nhỡ họ động tay động chân thì sao? Hơn nữa, anh nào có đi xa, anh luôn ở gần đó quan sát. Nếu họ dám làm gì em thật, anh sẽ lập tức xông vào cứu em ngay.”
Đinh Thành vội vàng biện minh, lý lẽ anh đưa ra là suy nghĩ thực tế: một người bị bao vây vẫn hơn cả hai người đều rơi vào cảnh bị bao vây.
Nghe xong, Đinh Diễm dừng bước, nhìn anh bằng ánh mắt đầy hoài nghi, như thể đã nhìn thấu mọi thứ. Ánh mắt ấy ngập tràn sự thất vọng.
“Anh nghĩ em còn tin anh được sao? Anh có biết lúc đó em sợ thế nào không? Một người làm anh mà nỡ lòng bỏ mặc em gái mình giữa một đám đông hung hăng. Đám người đó bênh vực cho bà chủ Ninh Ký không ai ngăn lại, còn giúp cô ta nói tốt. Nực cười nhất là, em được thả đi lại là nhờ bà ta can thiệp. Anh thậm chí không bằng những người xa lạ kia!”
Nói xong, Đinh Diễm tức tối ôm hộp bánh trứng bước tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT