“Bánh trứng của nhà máy bánh ngọt thì sao? Bánh trứng của Ninh Ký làm từ trứng, chẳng lẽ bánh của nhà máy không phải? Cùng là trứng và bột mì, cô ta bán được 1 đồng, thì tôi cũng bán được. Hơn nữa, các người có biết tôi đã vất vả thế nào để mang bánh này tới đây không? Các người chẳng biết gì, lại chỉ trích tôi như vậy!”
Vừa nói, Đinh Diễm vừa nghĩ đến nỗi vất vả cả buổi sáng, lập tức mắt đỏ hoe.
“Tôi kiếm tiền dễ dàng lắm sao? Tôi phải dậy từ 5 giờ sáng để tới nhà máy mua bánh, mang theo cả ghế ngồi sau xe đạp. Trời vừa lạnh vừa gió, tôi vừa đi vừa run. Vậy mà các người lại ép tôi như thế!”
Nói đến đây, cô ta bắt đầu khóc òa. Đám đông thoáng ngây ra, cảm thấy như mình đang ép một cô gái đáng thương, có vẻ hơi quá.
“Kiếm tiền ai chẳng khổ? Nhưng này, giá cả không thể tùy tiện thế được. Hợp tác xã và cửa hàng bách hóa đều có giá cố định, cô lại bán cao hơn, thế là loạn giá đấy!”
Đinh Diễm còn định nói thêm, nhưng dì Vương không nhịn nổi nữa, bước thẳng vào đám đông, chỉ trích:
“Cô nói cô khổ, vậy bà chủ Ninh không khổ à? Cô ấy dậy từ tờ mờ sáng, đến trạm sữa mua sữa tươi. Trời lạnh thế, cô ấy có thể mua một lần dùng hai ngày, pha thêm nước vào, nhưng cô ấy không làm thế. Vì sao? Vì muốn bán đồ thật cho mọi người! Cô ấy sốt cao, vẫn cố gắng nấu thuốc, hôm sau lại mở cửa làm bánh!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT