Giọng nói bình tĩnh của Giang Mạch kéo Cố Tranh trở về thực tại. Y vội vàng buông cánh tay Giang Mạch mà mình vừa siết chặt, vén tay áo lên xem thì quả nhiên đã để lại vết đỏ.
Cố Tranh đau lòng không chịu nổi, trong lòng đủ loại suy nghĩ lập tức tan biến, đôi mắt đỏ ngầu cũng nhanh chóng dịu đi. Y nhanh chóng tìm lọ thuốc mỡ quen thuộc, cẩn thận bôi lên cho Giang Mạch.
Giang Mạch có làn da rất dễ để lại dấu vết. Mỗi lần tình cảm mãnh liệt trôi qua, trên người hắn luôn xuất hiện đủ loại vết ngân. Lúc ở trên giường, Cố Tranh luôn thích lưu lại dấu vết trên cơ thể hắn, nhưng sau khi mọi chuyện kết thúc, nhìn Giang Mạch đầy những vết tích hỗn độn, Cố Tranh lại tự trách và đau lòng.
Nhưng Giang Mạch thì chẳng mấy bận tâm. Những dấu vết ấy chỉ trông đáng sợ chứ thực ra không quá đau. Cố Tranh vẫn luôn có chừng mực, chưa từng làm hắn thực sự bị thương. Y thích để lại ấn ký trên người Giang Mạch, mà Giang Mạch cũng đã quen với điều đó.
Vậy nên trong phòng ngủ của bọn họ lúc nào cũng có sẵn thuốc mỡ. Mỗi lần xong việc bôi thuốc cho Giang Mạch cũng trở thành một loại phúc lợi dành riêng cho Cố Tranh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT