Lâm Tỉ bước ra khỏi bệnh viện, đi mấy vòng quanh bãi đỗ xe nhưng vẫn không tìm được xe của Đoạn Thâm. Cậu gọi điện thoại cho Đoạn Thâm, điện thoại của đối phương lại biểu hiện tắt máy. Lâm Tỉ đứng tại chỗ một lúc lâu, mới hơi tức giận mà chấp nhận sự thật đối phương đã bỏ cậu lại mà về trước.
Cậu đi thang máy trở lại sảnh lầu một, đi từ cửa chính bệnh viện ra tới ven đường, định bắt xe về Tửu Trì Nhục Lâm để lấy chiếc xe mình bỏ lại dưới bãi đỗ xe ngầm ở quán bar mấy ngày trước. Đi dọc theo đường cái chưa được mấy bước, bèn nghe có tiếng còi ô tô vang lên đằng sau, nhắm thẳng vào mình.
Lâm Tỉ nhận ra là xe của Đoạn Thâm, bèn xoay người đi mở cửa sau. Nhưng bỗng nhớ tới chuyện gì đó nên buông tay, đi vòng qua ghế phụ. Cậu mở cửa xe rồi ngồi vào, Đoạn Thâm nhìn cậu, mặt hơi nặng nề: - Đêm hôm không ở bệnh viện chờ, còn định đi đâu?
Lâm Tỉ ngẩng mặt, đúng lý hợp tình lên án: - Tôi gọi điện thoại cho anh nhưng mà anh tắt máy, tưởng anh đi rồi chứ.
- Giữa chừng đi lấy chút đồ. Đoạn Thâm bâng quơ giải thích, rướn người lấy chiếc hộp đen  để trước xe rồi đưa vào lòng cậu: - Cầm lấy.
Lâm Tỉ sửng sốt một giây: - Cái gì vậy?
- Nhẫn cưới. - Đoạn Thâm khẽ nâng tay trái đang gác trên vô lăng, chiếc nhẫn nam nơi ngón áp út lóe ánh sáng nhợt nhạt.
Lâm Tỉ không nói tiếng nào, mở cái hộp trong lòng mình ra, một chiếc nhẫn đôi khác đang lẳng lặng nằm bên trong. Lại nữa rồi, trái tim bắt đầu không nghe lời mà rung động, nhịp đập mạnh mẽ vang bên tai, gần như át cả tiếng nói chuyện của Đoạn Thâm.
Cậu bất an mím môi, một lúc lâu mới chần chừ nói: - … Chẳng phải nói chuyện kết hôn không công khai với bên ngoài à?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play