Hệ thống: [……]

Hệ thống: [Nên hôm nay ký chủ vẫn định không nói chuyện với ta à.]

Nero chống tay ra sau trên giường, hơi ngẩng cằm lên để Bạch Lang Kỵ tháo phần cổ áo lễ phục rườm rà.

Đội tàu hoàng gia đang trên đường đến tinh hệ Delphi đã rời khỏi pháo đài, tiến vào hành lang tốc độ cong.

Như lời Bạch Lang Kỵ đã hứa, khoang ngủ của hoàng đế đã được sắp xếp hoàn tất. Không gian trong khoang tĩnh lặng, ánh sáng dịu nhẹ, hệ thống lọc khí mạnh mẽ hoạt động suốt ngày đêm, khiến mỗi hơi thở như đang hít vào không khí trong lành của rừng mưa nhiệt đới.

Điều khiến Nero khó chịu nhất, là Bạch Lang Kỵ thậm chí còn mang cả chiếc giường lớn từ phòng ngủ trong cung Thái Dương lên tàu trên đó còn trải tấm chăn nhung lông hươu đỏ. Nhìn y chang cái chăn cậu từng ôm chạy khắp nơi khi còn bé.

Lễ phục được cởi ra, hàng nút áo trong lần lượt được tháo mở.

Làn da trắng muốt thấm đẫm mồ hôi lạnh cũng lộ hoàn toàn trong không khí.

Động tác của Bạch Lang Kỵ khựng lại.

Hắn quay đi, lấy từ hộp y tế bên giường ra một que đo nhiệt pha lê, đưa tới bên môi Nero.

Nero khó chịu quay đầu né: “Thật phiền phức.”

Bạch Lang Kỵ khẽ nói: “Bệ hạ.”

Nghe ra trong giọng nói kia hoàn toàn không có ý nhượng bộ, Nero mới cáu kỉnh quay đầu lại, há miệng ngậm lấy.

Đầu kia của que đo nhiệt lập tức hiển thị con số nổi.

Màu đỏ: 37,9 độ.

Bạch Lang Kỵ vừa đắp chiếc áo ngủ lót lông lên người cậu, vừa nói: “Bệ hạ, ngài vẫn chưa hạ sốt. Thần sẽ gọi ngự y theo tàu đến khám ngay.”

Nero ngậm que đo nhiệt, uể oải đáp: “Ừ.”

Hệ thống lạnh lùng chen vào: [Đã hai ngày. Hai ngày tám tiếng rồi, ký chủ. Ký chủ xong rồi ký chủ à. Ngươi nghĩ đối xử lạnh nhạt với hệ thống của mình thì sẽ không bị trừng phạt sao? Chẳng lẽ ngươi thật sự tưởng hệ thống không có Luật Thống Quyền à?]

Hệ thống: [Đang tìm trong bộ nhớ]  

Hệ thống: [Tra cứu ‘Điều khoản bảo vệ phân hệ’]  

Hệ thống: […Hu hu! Thật sự không có luôn!]

Kỵ Sĩ Bạch Lang cởi quần lễ phục của Nero, gấp gọn lại cùng áo khoác đặt sang một bên.

Khi hắn đặt gót chân của Nero lên đầu gối mình, vừa định tháo dải buộc tất ở bắp chân.

Từ cửa truyền đến báo cáo: “Ngự y theo tàu đã đến.”

Vậy nên, kỵ sĩ lập tức đứng dậy, rút khẩu súng năng lượng từ giáp tay, lặng lẽ đứng canh chếch bên trái trước giường của Nero.

Ngự y vốn đang lim dim ngủ gật trên xuồng y tế, còn chưa kịp tỉnh táo, đã bị Lang Kỵ kéo thẳng lên chiến hạm hoàng đế.

Trong phòng ngập đầy các Lang Kỵ mặc giáp nặng kín mít, bốn phía đều là nòng súng đen ngòm, hướng thấp xuống, chĩa chéo về phía dưới chân hắn.

Mồ hôi của hắn như tắm, run lẩy bẩy hành lễ với hoàng đế, lắp bắp nói: “Kính bẩm chúa tể của Ngân Hà, quân phụ của đế quốc… thần nghe nói bệ hạ vẫn chưa hạ sốt, nên đến kiểm tra sức khỏe định kỳ… hy vọng không quấy rầy đến việc nghỉ ngơi của ngài…”

Tội nghiệp vị ngự y cúi gằm đầu, không dám nhìn thẳng vị bạo quân phục thù khét tiếng này, ánh mắt lấm lét chỉ dám lướt nhìn dưới gầm giường.

Nhưng trong tầm mắt, bên dưới hàng giày giáp kim loại của Lang Kỵ, là một đôi chân dài trắng muốt, chỉ mang vớ đến bắp chân, đang giao nhau lười biếng bên ngoài chiếc áo ngủ.

…Ngự y lập tức dán chặt mắt vào mũi giày mình, không dám nhúc nhích.

“Ngự y, ta vẫn cảm thấy đầu hơi nhức.”

Nero khẽ ấn nhẹ thái dương bằng ngón tay, cất giọng nhẹ nhàng.

“Kiểm tra não bộ cho ta, rồi cho ta biết nguyên nhân.”

Hệ thống thì vẫn còn đang tự nghi ngờ quá trình thống sinh: [Rốt cuộc là chuyện gì vậy??? Chẳng lẽ không phải lỗi khi gắn kết khiến ký chủ không nghe được ta sao? Đúng là bảo có đến hơi muộn một chút, nhưng trước đây cũng từng đến trễ mà… Chỉ cần đã gắn kết thành công, thì khả năng truyền tải tín hiệu phải là 100% mới đúng…]

Ngự y không dám chậm trễ, vội vàng khởi động hộp y tế.

Khối hộp hình lập phương kêu lách cách rồi bung ra, tái tổ hợp thành thiết bị kiểm tra não bộ đời mới nhất của đế quốc.

Hắn dán từng con chip kiểm tra lên đầu Nero, ngay sau đó, một hình ảnh não bộ ba chiều hiện ra phía trên hộp y tế.

Nero cụp mắt đỏ xuống, chậm rãi xoay bản đồ toàn ảnh mà quan sát.

Hệ thống bắt đầu hoảng: [Cứu… không lẽ cậu ta thực sự không bao giờ nghe thấy ta nói nữa? Thống bảo thấy trống rỗng quá đi… những ngày không có chủ nhân ra lệnh, ai thấu hiểu được…]

Trong cơn tuyệt vọng, hệ thống gào thét bên tai Nero như thổi kèn:

[Chuyện gì xảy ra vậy↗ Chuyện gì xảy ra vậy↗ Chuyện gì xảy ra vậy↗ Chuyện gì xảy ra vậy↗ Tại sao ký chủ không nghe thấy? Tại sao ký chủ không nghe thấy?]

Nero không hề đổi sắc.

Chỉ nhìn bản đồ toàn ảnh một lát, rồi nói: “Sir, ngươi có thể rời đi rồi.”

Ngự y theo tàu khựng lại: “A, vậy… vậy còn việc bệ hạ đau đầu…”

Chưa kịp nói hết câu, hắn đã bị hai Lang Kỵ trong phòng xách đi ngay lập tức.

Nero mở một màn hình liên lạc khác: “Truyền bộ trưởng khoa học kỹ thuật Quốc Phòng vào đây.”

Vài phút sau, nạn nhân tiếp theo bị Lang Kỵ áp giải đến đã xuất hiện.

Bộ trưởng Quốc Phòng chịu đựng ánh nhìn như thể muốn ăn tươi nuốt sống của đám Lang Kỵ, bị buộc phải phân tích bản đồ não ba chiều không rõ thuộc về ai ngay trong khoang ngủ của hoàng đế. Mồ hôi vã ra như tắm, không dám nói, cũng không dám hỏi.

Nhưng chỉ khoảng hai mươi phút sau, hắn thực sự đã phát hiện được điều gì đó.

“Kính bẩm bệ hạ! Trong bản đồ não xuất hiện một dải sóng bất thường. Thần sẽ khôi phục sóng đó thành dạng mã chương trình, mong ngài xem xét.”

Mã lệnh lướt vùn vụt trên màn hình quang học.

Nero chăm chú xem một lúc, nhướn mày: “Hình như không giống với loại mã gián điệp mà đám phản đảng từng dùng để phát tán trong dân chúng?”

“Anh minh bệ hạ. Đây là chương trình tinh vi nhất, phức tạp nhất mà thần từng thấy. Nhưng nếu so với những kẻ địch mà đế quốc từng đối đầu trước đây, thì tính ẩn nấp và khả năng phòng thủ của nó lại không hề xuất sắc;

“Điều này vô cùng mâu thuẫn. Không giống tư duy thường thấy của những siêu hacker dám khiêu khích đế quốc.”

Lúc này hệ thống đang chán đến mức không biết làm gì, tò mò ló ra nhìn màn hình quang học.

Xem được vài dòng, nó liền hất cằm tự hào: [Hừ! Không phải là bảo đây sao? Lũ sinh vật carbon ngu ngốc, các ngươi hiểu quái gì là trí tuệ cao chiều không gian!]

Nero đột nhiên khẽ cười.

Tiểu hoàng đế có một chiếc răng nanh mọc lệch bên phải đây là đặc điểm sinh lý của mỗi Alpha nguyên sinh. Chiếc răng sắc nhọn này cho phép Alpha cắn vào tuyến thể của Omega trưởng thành một cách dễ dàng.

Thường thì giới tính thứ hai được xác định rõ ràng từ giai đoạn phát triển, vì vậy dù Nero vẫn chưa phân hóa, cậu vẫn có nhiều đặc điểm sinh lý đặc trưng của Alpha.

Thế nên, khi cậu mỉm cười, chiếc răng nanh ấy thấp thoáng lộ ra nơi khóe môi:

“Vậy, nếu dùng chương trình phản chế thế hệ VIII của đế quốc để giải mã, rồi truyền ngược sóng mã vào, thì có thể tiêu hủy hoàn toàn thứ này đúng không?”

Hệ thống: [???]

“Bệ…” Bộ trưởng Quốc Phòng rõ ràng có phần ngạc nhiên. Hắn đã từng nghe nói tiểu hoàng tử lúc nhỏ đam mê khoa học, nhưng không ngờ Nero lại có hiểu biết sâu sắc đến vậy về công nghệ tiên tiến của đế quốc. “Anh minh bệ hạ.”

Nero ngước mắt: “Hủy nó đi, Sir. Làm cho sạch sẽ gọn ghẽ, nhưng nhớ đề phòng chương trình phòng thủ của nó.”

“Tuân lệnh, bệ hạ.”

Hệ thống: [?????]

Như thể cuối cùng nó cũng nhận ra rằng, một hệ thống cổ lỗ như nó đã không còn có thể tự tung tự tác trong thế giới tinh hà tương lai này nữa, hệ thống rơi lệ kiểu cyberpunk dung lượng 1GB:

[Ký chủ… 8ngươi không thể tiêu hủy ta ngay bây giờ được!! Không có ta thì ngươi làm sao thực hiện nhiệm vụ kịch bản! Không làm nhiệm vụ thì ngươi sẽ vĩnh viễn bị kẹt lại trong thế giới này đấy!!]

Nero nhận ly sữa nóng từ tay Bạch Lang Kỵ, tựa vào gối, ung dung quan sát quá trình giải mã.

Hệ thống giãy giụa trong tuyệt vọng: [Bị mắc kẹt trong thân thể này không phải chuyện đùa đâu ký chủ!! Đợi đến khi nguyên chủ phân hóa, bệnh điên di truyền của hắn sẽ phát tác, đến lúc đó ngươi sẽ không còn ý thức tự chủ nữa, sẽ bò lổm ngổm ăn đất luôn đấy ký chủ!!]

Nụ cười trên môi Nero khựng lại, đầu lưỡi khẽ chạm vào chiếc nanh sắc bên phải.

Cậu không ngăn cản vị bộ trưởng đang mướt mồ hôi gõ mã, chỉ lặng lẽ lên tiếng trong đầu: [Ngươi là thứ gì?]

Hệ thống vừa kinh ngạc vừa giận dữ: [Ký… chờ đã, hóa ra ngươi nghe được sao?! Vậy suốt hai ngày tám tiếng vừa rồi là ngươi cố tình chiến tranh lạnh với ta?! Ký chủ ngươi @¥%……]

Bộ trưởng Quốc Phòng ngẩng cái đầu hói lên, hưng phấn báo: “Xong rồi, bệ hạ!”

Rồi dưới ánh mắt lạnh tanh của đám Lang Kỵ, hắn dè dặt chọn từ: “Kính bẩm bệ hạ, chương trình tiêu hủy đã hoàn tất. Có cần lập tức chuyển đổi thành sóng mã phản hồi để nhập ngược không ạ…?”

Nero uống cạn ly sữa, khẽ gật đầu.

Hệ thống: […Bảo sai rồi! Bảo sai rồi bệ hạ! Kính, kính bẩm…? Bảo kính bẩm bảo sai rồi bệ hạ! Đừng tiêu hủy ta! Ta có thể nói tất cả!]

Nero bỗng lên tiếng: “Ngươi cũng có thể lui rồi.”

Vị bộ trưởng đang chuẩn bị tấn công chương trình lạ mặt, mặt đầy hoang mang, lập tức bị Lang Kỵ xách đi.

Nero đưa ngón tay gõ nhẹ lên màn hình sáng hiển thị chương trình tiêu hủy, khóe môi nhếch lên nụ cười ranh mãnh.

[Bây giờ… ] 

Cậu nói [chúng ta nói chuyện về ‘chứng điên’ của nguyên chủ đi.]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play