Hoàng Hành bị ánh nắng gay gắt buổi chiều chiếu vào mắt, hơi nheo lại, bàn tay đang giơ lên cũng buông xuống, quay đầu nhìn về phía nữ sinh vừa lên tiếng. Lý Quỳ Nhất lặng lẽ, thẳng thắn nhìn ông, như đang chờ một câu trả lời. Nhưng không biết vì sao, đôi mắt đó lại sắc bén và lạnh lùng đến lạ.
Hoàng Hành chắp hai tay sau lưng, hai chân mở rộng đứng thẳng:  “Nếu không làm sai, thì sao tôi lại phạt em ấy?”
“Vậy cậu ấy đã làm sai điều gì ạ?” Lý Quỳ Nhất nhìn lướt qua Giang Nghệ Lâm, rồi nhanh chóng dời mắt về, truy hỏi tiếp.
Cô không phải không thể chấp nhận giáo viên phạt học sinh. Cô nhớ năm lớp sáu, lớp cô có mấy nam sinh nghịch ngợm, trộm tiền đóng quỹ của bạn, còn chặn đường cướp tiền mấy đứa nhỏ hơn. Lúc giáo viên chủ nhiệm biết chuyện, cô chủ nhiệm đã cầm thước sắt đánh đỏ lòng bàn tay bọn họ. Khi ấy Lý Quỳ Nhất cảm thấy rất hả lòng hả dạ.
Nhưng bây giờ cô không hiểu nổi, chỉ là chạy bộ, tập thể dục, Giang Nghệ Lâm có thể làm sai điều gì đến mức đáng bị phạt như vậy?
Hoàng Hành hơi hếch cằm, nhìn người bằng ánh mắt khinh khỉnh: “Còn dám hỏi à? Em xem lớp các em hôm nay chạy thành cái dạng gì rồi?! Lộn xộn, hàng không ra hàng, lối không ra lối, tụ tập cười đùa tí tửng, loạn hết cả lên, không ra thể thống gì!”
Lý Quỳ Nhất nhớ lại, lúc nãy khi chạy bộ, quả thực hàng ngũ phía sau có hơi lộn xộn. Nhưng chuyện này liên quan gì đến Giang Nghệ Lâm?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play