Ánh sáng quanh nàng thật chói mắt, người đàn ông kia còn ngồi ở nơi sáng nhất. Ba năm qua, dĩ nhiên Diệp Cần cũng tưởng tượng bao lần khung cảnh hai người tái ngộ, song phần lớn nàng chỉ có thể nghĩ tới những hình ảnh phẫn nộ, uy hiếp, và hỗn loạn. Khi hai người thật sự gặp lại, nàng mới phát hiện y rất bình tĩnh.
Bình tĩnh quá mức.
Bình tĩnh đến nỗi làm người ta hoài nghi có phải y đang ấp ủ âm mưu nào đáng sợ hơn, điên cuồng hơn không.
Ánh lửa làm không gian sáng như ban ngày. Hơi thở ngập ngụa mùi máu gay mũi, chất lỏng sền sệt màu đỏ đậm chảy lan tràn, thấm ướt đế giày Diệp Cẩn. Có người lặng lẽ tới kéo cái xác nát bấy trên mặt đất, máu uốn lượn thành bức tranh vẽ hình tròn vặn vẹo quái đản.
Khung cảnh này quen quá, vòng vèo thế nào mà sau bốn năm nàng như trở về thời điểm mọi thứ bắt đầu, trở về buổi sáng sớm lúc chân tướng phơi bày tại căn nhà trong huyện thành nhỏ bé. Ngày ấy y sai người chém đứt cổ Lục Văn Giác ngay trước mặt Diệp Cẩn, sau đấy duỗi tay về phía nàng và bảo nàng hãy đi cùng y.
Đã có lúc nàng thấy y đúng là mơ mộng hão huyền, thậm chí còn vững tin rằng trước sau gì mình cũng sẽ tìm được cách thoát khỏi y. Nhưng càng về sau, y cứ lần lượt chứng minh nàng đã là món đồ trong tay y từ lâu, thế gian chẳng còn chỗ để nàng ẩn núp.
Nàng thua rồi, nàng không thẳng nổi y, bất kể là quá khứ, hiện tại, hay tương lai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT