Tân Ngu Thư viết: Năm Vĩnh Hưng thứ tư, tháng ba, ngày Ất Mão, Phúc Ninh Vương Ngu Phái Phong nổi loạn, thắt cổ tự vẫn tại Thái Cực Điện. Ngày Bính Thìn, Đô chỉ huy sứ Đoạn Duẫn giao chiến với Thát Đát ở Thái Nguyên nhưng bại trận. Tháng tư, ngày Canh Tử, hoàng đế rời Lạc Dương [1].
"Phúc không có đôi, họa chẳng đi lẻ” là dùng để mô tả mùa xuân năm Vĩnh Hưng thứ tư. Chính biến ở cung điện vừa kết thúc, mọi người mới an táng Khương phu nhân xong, Diệp Cẩn chưa kịp điều chỉnh bộ não rối như tơ vò của mình thì tai họa khủng khiếp hơn nữa đã ập tới.
Thành Thái Nguyên thất thủ, Thát Đát kéo binh tới phủ Hà Trung. Vĩnh Hưng Đế ra lệnh cho Cố Quân đích thân lãnh binh bảo vệ mình cùng phi tử đang mang thai trốn khỏi kinh thành.
Bụi đất mù mịt trên quan đạo.
Bình lính mặc giáp vây quanh nghi trượng của đế vương ở chính giữa. Diệp Cẩn ngồi trong xe ngựa thuộc về hầu phủ, nàng hơi vén màn xe, đằng sau là biển người vô hạn. Đấy là dân chúng chạy trốn theo nhà vua, có thể lờ mờ thấy gương mặt nào cũng mang theo nỗi sợ cùng âu lo.
Vùng phụ cận kinh thành đã như thế thì những địa phương bị giặc chiếm đóng sẽ ra sao? Còn bao nhiêu người sống sót?
Trong ký ức thân xác này để lại, cảnh tượng thê thảm của một tòa thành thất thủ còn y nguyên, Diệp Cẩn thậm chí chẳng dám nghĩ nhiều.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play