Mùa xuân se lạnh, và mùa xuân ở kinh thành đến khá trễ.
Diệp Cần nhạy bén nhận thấy tin vui từ hậu cung của Vĩnh Hưng Đế làm bầu không khí trong kinh thành trở nên nhạy cảm.
Thành thử Cố Quân ngày một bận rộn. Ban đầu y còn có thể dành chút thời gian buổi trưa để về dùng cơm với nàng, sau lại toàn về lúc đêm khuya khi nàng đã ngủ, tới sáng sớm nàng dậy đã thấy bên gối trống hoác.
Tạm thời cả tòa hầu phủ gần như thành thiên hạ của một mình Diệp Cẩn. Ban ngày Cố Quân vắng mặt, nàng hứng thì ra ngoài, rong chơi bao lâu tùy thích; miễn đừng lố khung giờ cấm đi lại ban đêm là Mã ma ma sẽ chẳng khuyên nhủ gì, những người khác cũng chỉ biết nghe lệnh nàng, tự do tự tại hết mức.
Đáng tiếc trời lạnh quá nên những thứ giúp nàng giết thời gian cũng hạn chế, Diệp Cẩn mau chóng làm biếng ra cửa và chuyển sang vùi đầu đọc sách ngắm hoa trong sân.
Một ngày nọ, Thải Vân - cô nha hoàn đã lâu nàng không gặp - nhờ người chuyển lời rằng mình mới trồng được một cây sơn trà hiếm có, mong Diệp Cẩn nể tình đến phòng ấm xem thử.
Cả ngày nhàm chán nên Diệp Cẩn nghe vậy liền đi ngay trưa hôm đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play