Sở Sở rời hầu phủ vào một ngày đẹp trời hiếm hoi.
Mặt trời mới mọc, vạn dặm không mây, Diệp Cẩn nhất quyết bắt nha hoàn dìu mình đến ngồi trước cánh cửa sổ mở phân nửa để nhìn về phía cổng phủ. Cho tới khi Hạ Hà chạy vào báo xe lừa chở Sở phu nhân đã rời phủ thì Diệp Cẩn mới gật đầu ra hiệu cho mọi người đỡ nàng về giường.
Nàng nằm trên giường, có vẻ buồn vì bạn bè rời đi nên cứ nhìn hoa văn ở chóp màn giường mãi thôi. Sau hồi lâu, nàng bực bội thốt lên, “Chán quá."
"Mang chậu hoa mai hồng ngọc kia vào, ta muốn ngắm một chút." Nàng thừ người mãi rồi chợt nghiêng đầu bảo Thải Vân.
Thải Vân thoáng sửng sốt nhưng lập tức chạy đi, chẳng mấy chốc, bà tử chuyên lo việc nặng đặt chậu cây cảnh xinh đẹp tuyệt trần kia tại vị trí gần giường nàng.
Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ trùng hợp chiếu lên chậu cây: ngọc trắng trong veo, đá quý rực rỡ, căn phòng vốn tối tăm trở nên sáng ngời trong nháy mắt.
Các nha hoàn tỏ vẻ tán thưởng, còn Diệp Cẩn im lặng ngắm chậu cây mỹ lệ, thờ ơ nhận xét, "Thế này trông cũng hay hay."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play