Nắng sớm lan tỏa, trời xanh mây trắng.
Gió xuân tới muộn cuối cùng cũng xua tan giá rét phương bắc, thổi sự ấm áp vào đất trời.
Khi Đoạn Duẫn rời khỏi nhà lao, ông ta cảm tưởng mình vừa đi qua Quỷ Môn Quan.
"Lão gia,” thê tử Lý thị vừa chào vừa lau nước mắt, bà ta cùng người hầu dìu ông ta lên xe ngựa, “tổ tông phù hộ, lão gia coi như bình an vô sự rồi.”
Đoạn Duẫn khập khiễng lên xe ngựa, nhìn ông ta xụi lơ thấy rõ lúc tựa lưng vào vách xe. Ông ta hít thở sâu, mở miệng chất vấn, "Con ả kia đâu?"
"Đang giam tại phòng chứa củi ạ.” Lý thị theo ông ta lên rồi lót gối mềm sau lưng chồng, bà ta che giấu nỗi căm hận lẫn sự khoái trá trong đôi mắt bằng động tác lấy khăn tay lau nước mắt. “Người nhà ả phạm sai lầm khủng khiếp như thế, suýt nữa làm lão gia bị liên lụy, thiếp thân nào dám tự quyết nên đành chờ lão gia về định đoạt."
Đoạn Duẫn cụp mắt, hình ảnh nữ tử xinh đẹp, thùy mị, hiểu lòng người xẹt qua đầu ông ta. Đủ sức độc chiếm sự sủng ái của ông ta suốt nhiều năm thì đương nhiên ả đâu chỉ có cái mặt, nói không ngoa rằng ông ta vô cùng yêu thích ả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play