Núi xa còn thấm tuyết, nước cạn chưa sinh sóng.
Trên quan đạo [1], một đoàn xe ngựa chậm rãi nối đuôi nhau giữa tiết xuân lạnh giá.
Thật không dám mở miệng khen giao thông thời cổ đại, Diệp Cẩn ngậm trong miệng miếng mơ chua lấy từ ngăn chìm trên xe ngựa, nhờ vậy cảm giác nôn nao mới giảm đôi chút.
Nàng vừa ôm lò sưởi cầm tay vừa dựa lưng vô đệm mềm, được một hồi thì nằm xuống luôn.
Trước khi xuyên qua, Diệp Cẩn không hiểu sao người ta hay nói đường xá bụi bặm, thế giới này quả khiến nàng mở mang tầm mắt. Bởi vì ở đây đa phần sử dụng đường đất, xe ngựa đi qua cái là bụi mù trời, hơn nữa càng đi cuối thì càng dễ hít "khói đất".
Giống thực trạng cái xe ngựa của nàng ấy. Nhằm cản gió cát cũng như giữ ấm, cửa số hai bên thùng xe đều treo mành bằng vải bông dày cộm. Thế là bên trong thùng xe tối om, độ thoáng khí cực kém.
Diệp Cẩn hỏi Bích Uyên ở cạnh mình, “Mấy giờ rồi?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play