Tôi vào công ty mới được hai tháng, công việc hằng ngày là cùng các đồng nghiệp chuẩn bị tham gia show tuyển chọn thực tập thanh nhạc, vũ đạo, biểu diễn và rap.

Mùa đông đang đến gần, ngày một lạnh hơn, nhưng phòng tập nhảy lúc nào cũng nóng hừng hực.

Nói thật, mấy người sẽ tham gia Idol 101 cùng tôi thực lực đều không bằng tôi. Dù gì tôi cũng đã từng debut ba năm, tuy nhóm nhạc cũ của tôi flop đến mức chẳng ai nhớ đến, nhưng cường độ huấn luyện khắc nghiệt là có thật.

Chỉ có điều, chẳng mấy tác dụng. Ngày nay, lăn lộn trong giới giải trí, thứ vô dụng nhất chính là thực lực.

Nhưng đó lại là thứ duy nhất tôi có.

Nếu không phải vì phần lớn thực tập sinh của công ty yếu kém đến mức đi thi cũng chỉ có thể bị loại ngay vòng đầu, công ty cũng chẳng bỏ tiền mua lại tôi, để tôi làm “bạn đồng hành” đi học chung với thái tử gia.

Dù chị Uông - quản lý của chúng tôi - tỏ ra rất chuyên nghiệp, mở cuộc họp, lên kế hoạch luyện tập, định hướng cá nhân và hình tượng, nhưng với công ty xếp hạng tầm trung như chúng tôi, suất debut cao lắm cũng chỉ được một, nhiều hơn thì nền tảng chương trình chắc chắn sẽ không cho phép.

Chúng tôi đều hiểu rõ điều đó. Công ty để chúng tôi đi thi là để giúp Chu Doanh có được một sân khấu debut hoàn hảo, giúp hắn hoàn thành kịch bản “thực lực tranh C” (center), làm nền cho hình tượng bad boy cool ngầu tràn đầy hormone. Sau đó, chúng tôi có thể lui xuống, à không, tiện thể xuất hiện trên sóng truyền hình, kiếm chút fan, tăng độ nhận diện, đó cũng là lợi ích duy nhất.

Ngô Mông Mông và Triệu Lăng nghĩ gì tôi không rõ, nhưng tôi thì chắc chắn sẽ không đi theo kịch bản. Tôi phải debut. Nếu công ty chỉ có thể giành được một suất, vậy thì tôi chỉ có thể đẩy Chu Doanh xuống.

Hoàn thành phần tập luyện của mình, tôi tựa lưng vào tường, uống nước, lau mồ hôi, tiện thể nhìn Chu Doanh nhảy.

Hắn không biểu lộ cảm xúc gì, dưới sự hướng dẫn của giáo viên, nghiêm túc tập luyện từng động tác. Phong cách nhảy của hắn không giống tôi, có phần kiềm chế, bốn chi thon dài mạnh mẽ, khi nhảy tạo ra một khí thế cuốn hút. Dù mới 17 tuổi nhưng đã cao 1m85, hơn tôi cả một đoạn, đúng là chiều cao trời cho để bước chân vào giới giải trí.

Trong gương, gương mặt hắn lấm tấm mồ hôi, làn da sáng bóng, trơn mịn như ngọc, đôi mắt hai mí rõ nét, tròng mắt vừa to vừa đen, sống mũi cao thẳng, môi mỏng. Khi không cười, hắn có nét lạnh lùng của cậu ấm nhà giàu, mang theo sự kiêu ngạo và dè dặt đặc trưng. Nhưng khi cười lên, nụ cười ấy lại rất ngọt ngào, ánh mắt tràn đầy vẻ dịu dàng của một thiếu niên, tôi phải thừa nhận, quả thật là một gương mặt dễ hút fan.

Tôi vô thức so sánh, quay đầu nhìn lại chính mình trong gương.

Thân hình mảnh mai, da rất trắng, thậm chí có phần nhợt nhạt. Nếu làn da của Chu Doanh giống như ngọc thạch, thì da tôi chính là tuyết, trắng đến mức thiếu đi ánh sáng.

Nhưng mà, gương mặt của tôi rất đẹp, đặc biệt là đôi mắt, đường nét quyến rũ đầy cảm xúc, đuôi mắt hơi cong lên, con ngươi trong suốt như hổ phách, khi ánh sáng hắt qua một bên, trông lấp lánh như gợn nước.

Lúc chụp ảnh tĩnh, nhiếp ảnh gia hoặc sẽ tập trung vào mắt tôi, hoặc sẽ nhắm vào đôi chân tôi, thế là tôi hiểu ngay, hai điểm nổi bật nhất của mình chính là gì.

Vậy nên mỗi lần lên hình, tôi đều tự tay trang điểm cho mắt, phối đồ cũng cố gắng làm nổi bật đôi chân dài thẳng tắp. Với những nghệ sĩ nhỏ lẻ như chúng tôi, rất khó để được stylist chăm chút tận tình, nếu không tự lo cho mình, vừa flop vừa lười thì tốt nhất nên dẹp luôn ý định lăn lộn trong giới giải trí.

Tôi đang mải suy nghĩ, Chu Doanh đã tập xong, ngồi xuống đối diện tôi, duỗi dài đôi chân, cúi đầu nghịch điện thoại. Hắn chưa bao giờ ngồi sát tôi, bởi vì hắn không thích tôi.

Tôi chẳng buồn tìm hiểu lý do. Người không thích tôi nhiều lắm, chẳng lẽ mỗi người tôi đều phải hỏi một câu “Vì sao cậu ghét tôi?” hay sao? Với tư cách một nghệ sĩ có tham vọng trở thành ông hoàng của giới âm nhạc, tôi chỉ quan tâm vì sao người khác thích tôi.

Mấy năm gần đây, giới giải trí có một bí quyết lưu lượng mà ai cũng ngầm hiểu nhưng không muốn nói ra "đẩy thuyền". Bất kể xấu đẹp, già trẻ, có thực lực hay không, một khi mang kính lọc couple lên, mọi thứ đều không thành vấn đề. Một khi cặp đôi trở nên hot, lượng truy cập sẽ tự động kéo đến, danh tiếng cũng sẽ lên theo.

Những nghệ sĩ hạng A có danh tiếng lâu năm sẽ quan tâm đến hình tượng cá nhân, không thèm để ý đến việc đẩy thuyền. Nhưng với những idol nhỏ nhoi như chúng tôi, đây là một trong những con đường để nổi tiếng. Nếu có cơ hội, dù có là trai thẳng ghét thân mật với đàn ông, cũng phải cố mà diễn, tranh thủ tăng độ nhận diện và kiếm fan.

Bước vào giới giải trí, hình tượng chính là sản phẩm, cái gọi là “tự do thể hiện” chẳng qua chỉ là một trò cười.

Trong nhóm cũ của tôi cũng có một couple, nhóm flop, đương nhiên CP trong nhóm cũng flop theo. Nhưng trong số những CP flop đó, tôi và người kia cũng xem như “ngọc trong cát”. Khi còn hoạt động, chúng tôi rất có ăn ý trong khoản diễn couple. Bây giờ, "người yêu cũ" của tôi đã lên hàng top, còn tôi thì không có cửa, cũng không xứng với người ta nữa.

Công ty cảm thấy tôi có tiềm năng phát triển theo hướng này, nếu tôi và Chu Doanh đẩy thuyền, cả hai bên đều có thể kiếm fan. Hơn nữa, họ cho rằng điều kiện của tôi không bằng Chu Doanh, nên dù có hút fan thì hắn cũng sẽ hưởng nhiều hơn, giúp tăng cơ hội tranh vị trí center. Nếu tôi bị loại ở những vòng sau, hắn vẫn có thể tiếp tục phát triển theo hướng “cặp đôi ngược luyến kim bài”. Vốn dĩ đây là một kế hoạch đôi bên cùng có lợi, nhưng hắn đã từ chối.

Lý do thì rất khách sáo: “Cảm thấy hướng đi này không phù hợp với mình” vân vân. Nhưng thực ra, hắn không bài xích việc đẩy thuyền, chỉ là không muốn đẩy với tôi. Sau đó, tôi nghe nói hắn đã nói với công ty rằng, nếu phải làm CP, hắn chỉ chấp nhận đẩy với Ngô Mông Mông. Tôi chẳng ngạc nhiên chút nào.

Bọn họ quen nhau từ nhỏ, quan hệ rất thân thiết, hắn muốn đưa Ngô Mông Mông debut cùng. Nhưng công ty lại không đánh giá cao Ngô Mông Mông, nên đã bác bỏ. Đương nhiên, kế hoạch đẩy CP giữa tôi và Chu Doanh cũng đổ bể, chính chủ không đồng ý, ai ép hắn được đây?

Như vậy, cơ hội debut của tôi lại càng mong manh hơn.

Sau khi biết chuyện này, Triệu Lăng có vẻ cảm thấy đồng bệnh tương liên với tôi.

Nhân lúc Ngô Mông Mông đang tập luyện, Triệu Lăng tranh thủ ghé lại, ngồi xuống bên cạnh tôi, ánh mắt chăm chú nhìn tôi chằm chằm.

Vừa nhìn biểu cảm của hắn, tôi đã biết hắn có chuyện muốn nói, liền ung dung nhìn hắn, chờ hắn mở lời.

Triệu Lăng thấy tôi nhìn qua, lập tức cười lấy lòng: “Anh Nhung, em đang quay vlog, lát nữa anh có thời gian lên hình chút không?”

Tôi không vội đồng ý, hỏi: “Quay gì?”

Hắn đáp: “Chỉ là nhảy một đoạn ngắn với em thôi, 'Silversnake', được không ạ?”

"Silversnake" là bài vũ đạo chúng tôi từng luyện, rất hợp với tôi, tôi gật đầu: “Tập xong thì quay đi.”

Hắn cười vui vẻ: “Cảm ơn anh Nhung!”

Triệu Lăng và Ngô Mông Mông cùng tuổi, đều 20. Tôi 23, bình thường cả ba người họ đều gọi tôi là anh Nhung. Sắp đến ngày vào trại quay chương trình, ai cũng bắt đầu tạo độ hot cho mình. Triệu Lăng vốn là hotboy mạng, được StarMoon Media phát hiện và ký hợp đồng, từ trước đã có chút fan nhất định. Dạo gần đây, hắn thường cập nhật Weibo để báo tin tham gia show, quay vlog chia sẻ chuyện tập luyện với fan.

"Silversnake" là một bài vũ đạo rất gợi cảm, lần này hắn chọn đoạn nhảy đôi, có khá nhiều tương tác. Rõ ràng là muốn tạo hiệu ứng couple.

Tôi không kìm được mà quan sát hắn một chút.

Triệu Lăng đang ngồi khoanh chân bên cạnh tôi, điện thoại đặt trên đùi, cúi đầu chăm chú nhìn màn hình luyện động tác. Hắn hơi nheo mắt, lông mi dài vương chút mồ hôi.

Cánh tay có đường nét đẹp, làn da màu mật, cơ bắp săn chắc. Nhưng động tác lại lộ rõ sự thiếu kinh nghiệm, có thể thấy hắn tập nhảy chưa lâu. Tôi thầm thở dài trong lòng, tôi không ngại cùng hắn tạo couple, cũng chẳng phiền khi cùng hắn diễn. Đáng tiếc, hắn quá yếu, chắc chắn không trụ được lâu, nhiều nhất cũng chỉ qua nổi hai vòng.

Có lẽ tôi đã nghĩ quá nhập tâm, ánh mắt vẫn chưa rời khỏi hắn.

Tôi nhìn thấy mặt hắn đỏ lên từng chút một, ngay cả mồ hôi cũng túa ra nhiều hơn.

Tôi vội dời mắt, nhìn thẳng phía trước đúng lúc chạm vào ánh mắt của Chu Doanh.

Hắn nhíu chặt mày, mặt tối sầm, trừng mắt nhìn tôi, sắc mặt khó coi vô cùng.

Tôi khó hiểu, không biết lại chọc hắn chỗ nào.

Cả hai cứ trừng nhau một lúc, cuối cùng hắn là người dời mắt trước.

Lúc mới vào công ty, tôi nghĩ đơn giản rằng thêm một người bạn là thêm một con đường, nên đối xử với các thực tập sinh cùng khóa khá tốt. Ai đến nhờ tôi hướng dẫn thanh nhạc hay vũ đạo, tôi đều dạy hết sức có thể, không hề giấu nghề, với Chu Doanh cũng vậy.

Dần dần, tôi nhận ra thái độ của hắn với tôi không mấy thân thiện, chẳng lễ phép cũng chẳng nể nang. Ngay cả khi gọi anh, hắn cũng miễn cưỡng, chắc là do thấy tôi vừa đẹp trai vừa có thực lực nên sinh lòng dè chừng. Tôi lười để ý, quan hệ giữa hai chúng tôi cũng vì thế mà ngày càng tệ hơn. Đến mức về sau, hắn thẳng thừng châm chọc tôi ngay trước mặt, cuối cùng khi công ty muốn ghép couple giữa tôi với hắn, hắn cũng kiên quyết từ chối.

Tôi lặng lẽ chuyển hắn từ danh sách “khách sáo một chút là được” sang “người vô hình”, coi như không khí mà thôi.

“Kỷ Nhung Băng, lại đây.”

Nghe thấy thầy Từ gọi, tôi đứng dậy đi qua, thực hiện lại động tác dưới ánh mắt quan sát của ông ấy.

Thầy Từ hài lòng gật đầu: “Không có vấn đề gì, tôi không soi ra lỗi, cậu cứ giữ vững phong độ này, chắc chắn vào lớp A không thành vấn đề.”

Ông ấy đang nói đến phân lớp đánh giá sơ khảo. Tôi mỉm cười nhưng trong lòng vẫn chưa thể yên tâm. Mùa tuyển chọn này là show 101 đầu tiên do ông lớn Vi Khách tổ chức, các công ty đều dốc hết sức đưa thực tập sinh xuất sắc nhất vào, nhân tài nhiều vô kể, tôi không dám lơi lỏng dù chỉ một giây.

Sau buổi tập, tôi ở lại quay vlog với Triệu Lăng. Hắn làm việc rất nhanh, hôm sau đã đăng video lên.

Tôi lướt qua phần bình luận, fan của hắn đều khen ngợi không ngớt, tiện thể cũng khen tôi vài câu. Tôi đọc mà thấy vui, liền chia sẻ lại trên Weibo cá nhân. Quả nhiên, fan của tôi cũng hào hứng không kém.

Hai nhóm fan như rùa nhìn đậu xanh, bắt đầu đăng bài ghép couple. Nhưng tiếc là chúng tôi vẫn còn quá vô danh, tôi tiện tay lướt qua Douban, thấy dù họ rất chăm chỉ đăng bài, lượng tương tác vẫn chẳng đáng là bao, đáng thương đến mức bị nhấn chìm trong biển bài viết của các công ty khác với lượng fan đông đảo.

Không sao, tôi biết họ đã cố gắng. Nếu không đẩy được couple lên thì đi đường thực lực trước, không vội.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play