“Mắc lắm. Không bằng tự may. Sống tiết kiệm mới đủ chi tiêu, nếu không chỉ dựa vào tiền trợ cấp của Đại Hải thì không thể đủ.”
Tần Chiêu Chiêu nghe vậy liền im lặng.
Cô vốn không có thói quen sống tiết kiệm. Kiếp trước, cô không thiếu tiền, chỉ cần thích là sẽ mua ngay, không cần suy nghĩ. Điểm này cô thấy mình có phần giống nguyên chủ.
Ba người vừa trò chuyện vừa đi đến căng tin bệnh viện.
Thời này, phần lớn mọi thứ đều cần dùng phiếu mua.
Trong bệnh viện, vé ăn được mua từ trước tại căng tin, sau đó dùng vé để lấy đồ ăn.
Lúc này đã qua giờ ăn, căng tin chỉ còn lại vài món. Họ gọi một phần đậu phụ, giá đỗ trộn miến, đậu đũa xào thịt, khoai tây hầm thịt, bốn chén cơm và một bát canh trứng cải xanh.
Bữa ăn như vậy ở thời này đã được xem là rất thịnh soạn.
Tần Chiêu Chiêu cảm thấy, chỉ cần là đồ ăn trong căng tin thì hương vị thường không ngon lắm, có lẽ do chưa có công nghệ chế biến hiện đại như sau này.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT