Cô hơi ngượng, nhưng vẫn hỏi tiếp: "Đã hai ngày rồi, sao họ vẫn chưa được thả?"
"Việc thẩm tra thế này không thể nhanh được, ít nhất cũng phải một tuần."
"Vậy đến khi họ được thả ra, chắc kỳ nghỉ thăm thân cũng gần hết rồi."
"Xem như mua một bài học đi."
Trương Mỹ Phượng đi phía sau nghe cuộc trò chuyện của hai người mà bất giác mỉm cười. Cô bế Tiểu Bảo, cố ý chậm lại hai bước, tạo khoảng cách để Lục Trầm và Tần Chiêu Chiêu có thêm không gian riêng tư.
Tần Chiêu Chiêu đi một lúc thì nhận ra bên cạnh mình trống vắng, quay đầu lại nhìn mới thấy Trương Mỹ Phượng đã lùi về sau.
Trương Mỹ Phượng nháy mắt ra hiệu với cô, ý bảo: "Đừng lo cho chị, cứ nói chuyện với chồng em đi."
Tần Chiêu Chiêu hiểu ngay, lòng cảm kích sự chu đáo của Trương Mỹ Phượng. Cô ấy thật sự rất lo lắng cho mối quan hệ của cô và Lục Trầm.
Lục Trầm cũng nhận ra Trương Mỹ Phượng chậm lại, liền dừng bước, nhìn cô rồi nói: "Chị dâu, chắc chị bế Tiểu Bảo mệt rồi. Để tôi đưa mọi người đến căng tin bệnh viện ăn một bữa rồi về. Đưa Tiểu Bảo cho tôi đi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT