Diệp Vĩnh Hoan thực sự rất đau lòng!
Trước đây vì bị dị ứng, có rất nhiều món cậu không thể ăn. Sau khi xuyên sách, tình trạng dị ứng đã giảm đi đáng kể, cậu bắt đầu thử nhiều món hơn, khó khăn lắm mới cảm nhận được niềm vui khi ăn uống. Vì quá thích thú, cậu dần có thói quen tích trữ đồ ăn.
Chửi Nhạc Thanh thì chẳng ảnh hưởng gì đến tâm trạng, nhưng không được ăn phần nhân bánh tart lại khiến cậu thực sự khó chịu.
Thế nhưng, kẻ gây họa lại hoàn toàn không cảm nhận được nỗi buồn của cậu.
Diệp Khuynh Trú nheo mắt, không chút lưu tình vạch trần sơ hở trong lời nói của cậu:
“‘Không nỡ ăn’ sao? Tôi thấy là ‘không dám ăn’ thì đúng hơn… Diệp Vĩnh Hoan, chính cậu nói mình bị dị ứng với sữa, cậu quên rồi à?”
Biểu cảm của Diệp Vĩnh Hoan cứng đờ, rồi chột dạ dời ánh mắt vẫn đang chăm chăm nhìn về phía thùng rác, vô thức liếc sang tủ đầu giường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play