Diệp Vĩnh Hoan không chịu thừa nhận anh trai này. Nhưng rõ ràng chỉ là một câu nói bâng quơ, vậy mà lúc này, Diệp Khuynh Trú lại cảm thấy có chút ngứa ngáy trong lòng…
Trước đây khi chơi game, cậu còn gọi anh là “anh trai chơi cùng”, nghe dễ chịu hơn hẳn so với mấy tiếng “này” hay gọi thẳng cả họ lẫn tên anh.
“Ngày mai tôi về sẽ mang quà cho cậu.” Diệp Khuynh Trú suy nghĩ một chút, rồi nói tiếp: “Gọi anh một tiếng, quà sẽ đắt hơn cả đôi hoa tai.”
Mặc dù vẫn là học sinh cấp ba, nhưng sau khi nhận được khoản “tiền tiêu vặt” khổng lồ của nhà họ Diệp, Diệp Khuynh Trú đã hợp lý quản lý tài chính, còn đầu tư một vài mã cổ phiếu, lợi nhuận thu về rất nhanh. Hiện tại, tài sản lưu động trong tay anh đã đạt đến con số bảy chữ số.
Vừa dứt lời, Diệp Vĩnh Hoan bên này còn chưa kịp phản ứng, bên kia mấy cậu bạn cùng phòng của Diệp Khuynh Trú đã bắt đầu ồn ào.
“Ôi chao, gọi một tiếng ‘anh’ là có quà? Thế bọn tôi gọi anh Trú cả năm nay rồi, có phải cũng nên có chút quà không?”
Một người khác lại chú ý đến điểm khác thường: “Hoa tai? Còn bảo không có bạn gái? Mau khai thật đi, cô gái nhỏ ở đâu ra thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play