Một vị chua ngọt của kẹo cam bùng nổ trong miệng, Diệp Vĩnh Hoan nhai răng rắc vài cái rồi nuốt xuống, sau đó tiện tay nhận cốc nước từ Dạ Khuynh Trú, uống một ngụm.
Diệp phu nhân đã hoàn toàn quên mất việc giới thiệu Nhạc Thanh, chỉ mỉm cười rạng rỡ nhìn hai đứa con trai hòa thuận với nhau, trong lòng cảm thấy mãn nguyện vô cùng. “Hoan Hoan thích Khuynh Trú à? Vậy thì tốt quá! Đây đúng là món quà tuyệt vời nhất mà mẹ nhận được hôm nay!”
Nói xong, bà vui vẻ cúi xuống hôn cậu một cái.
Dạ Khuynh Trú thuận tay đưa cho Diệp Vĩnh Hoan một tờ giấy. Cậu nhận lấy, vừa lau mặt vừa càu nhàu: “Mẹ, đã bảo đừng hôn con như vậy nữa! Con lớn rồi mà!”
Diệp phu nhân không hề bận tâm, còn đưa tay bẹo má cậu.
Một gia đình thực sự, khi ở bên nhau sẽ không quá để ý đến chuyện "đúng hay sai", "nên hay không nên"… Diệp Vĩnh Hoan đã chấp nhận Diệp phu nhân, dù cậu có thừa nhận hay không.
Nhạc Thanh đứng bên cạnh, nhìn cảnh tượng gia đình hòa thuận này, biểu cảm có phần lúng túng họ hoàn toàn quên mất sự tồn tại của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT