"Cắt!"
Đạo diễn ra lệnh một tiếng, cảnh quay này coi như đã hoàn thành.
Vương Hạc Hành cười với Tần Vưu: "Lý Duệ Hi ngây ngô là chuyện bình thường, chuyện này đổi thành ai cũng ngây ngô thôi."
Đúng vậy, Lăng Ngự càng nói mình đối với Lý Duệ Hi chỉ vì lợi ích, Lý Duệ Hi lại càng cảm thấy cô ấy chân thành đối xử với mình.
Mà sự chân thành hiếm hoi của người ích kỷ luôn khiến người ta đặc biệt rung động.
Nhưng theo Tần Vưu thì hành động của Lăng Ngự có lẽ cũng là cố ý.
Lý Duệ Hi và bạn trai của Phương Tử Ngọc khác nhau, một người tán tỉnh một chút lấy được thứ cô ấy cần rồi bỏ đi, cho một chút tình cảm ảo trong thời gian ngắn thì cô ấy cũng không chịu thiệt gì, còn đối với Lý Duệ Hi, cô ấy không thể xử lý như vậy, như vậy vừa cắt đứt ý nghĩ của cậu ta, lại khiến đối phương cảm thấy sự từ chối của mình mới là chân thành, khéo léo duy trì sự chú ý khác biệt của đối phương đối với mình, lại không cần cô ấy phải thực sự bỏ ra thứ gì.
Tần Vưu cảm thấy có lẽ Lăng Ngự nghĩ như vậy, hoặc có lẽ cô ấy không nghĩ, chỉ là hành động xuất phát từ bản năng.
Thái độ của đạo diễn Vương đối với tuyến tình cảm của Lăng Ngự và Lý Duệ Hi rất mơ hồ, kiếp trước mười năm sau khi "Chốn Danh Lợi" phát sóng, vẫn còn người không ngừng tranh luận Lăng Ngự đối với Lý Duệ Hi là hoàn toàn giả tạo hay đã từng rung động thật lòng.
Tần Vưu vốn tưởng rằng cuối cùng cô cũng có thể giải bí ẩn này, bởi vì lần này cô sẽ đóng vai Lăng Ngự, đạo diễn Vương chắc chắn sẽ kể cho cô nghe suy nghĩ thực sự của Lăng Ngự, kết quả thì không, không biết đạo diễn Vương cảm thấy điều này không quan trọng hay cố ý để diễn viên không hiểu mà phát huy cảm giác mơ hồ đó đến mức cao nhất.
Những ngày tháng trên phim trường trôi qua từng ngày, lần đầu tiên Tần Vưu cảm thấy thời gian trôi qua nhanh như vậy, có lẽ là vì đây là lần đầu tiên cô không cần phải khổ sở chờ đợi vài giờ rồi diễn vài phút là xuống trên phim trường.
Những ngày này, máy quay gần như chỉ quay quanh một mình cô.
Điều này khiến cô cảm thấy tốt chưa từng có.
Đạo diễn Vương rất hài lòng với trạng thái và diễn xuất của Tần Vưu, nhân viên công tác cũng rất vui vẻ, bởi vì kể từ khi trọng tâm của cảnh quay chuyển sang Lăng Ngự, số lần đạo diễn Vương nổi giận trên phim trường đã giảm xuống nhanh chóng.
Thêm vào đó, bối cảnh công ty Ma Hạp vốn dĩ đã cao ráo rộng rãi, có lợi cho sức khỏe tinh thần, nhất thời, không khí trong đoàn làm phim vô cùng hòa thuận.
Nhưng bầu không khí hòa thuận này chắc chắn không thể duy trì được lâu. ( truyện trên app T•Y•T )
Sáng nay Tần Vưu vừa đến phim trường thì nghe thấy tiếng rống giận của đạo diễn Vương. Eudora x TYT
"Đồ ngốc nào làm vậy hả?!"
"Ai làm?! Tự đứng ra!"
Tần Vưu sửng sốt, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Những nơi mà cô nhìn thấy, tất cả nhân viên công tác đều có vẻ mặt sợ hãi, Tần Vưu cau mày, kéo lại một nhân viên công tác đang vội vàng chạy ra ngoài.
"Đã xảy ra chuyện gì vậy? Tại sao đạo diễn Vương lại tức giận như vậy?"
Người đó ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn cô một cái.
"Cô không xem điện thoại sao?"
Tần Vưu sửng sốt, cô thực sự không quen dùng điện thoại, thời thanh xuân của cô là do máy tính đồng hành, sau này điện thoại thông minh thịnh hành, bao nhiêu người nghiện điện thoại, nhưng cô luôn cảm thấy màn hình nhỏ khó nhìn, vì vậy cô không có căn bệnh nghiện điện thoại phổ biến ở thời đại này.
Cô lấy điện thoại ra, không có tin nhắn mới, xem ra đạo diễn Vương không gửi tin nhắn trong nhóm về chuyện gì đã xảy ra, sau đó cô mở Weibo.
Cuối cùng cô biết đã xảy ra chuyện gì rồi.
Bởi vì vị trí đầu tiên trên hot search chính là tên cô.
Bấm vào dòng đầu tiên.
"… Dù danh tiếng của Tần Vưu đã tệ đến mức này, nhưng giới giải trí quả nhiên là có độ hot là được, độ hot tiêu cực cũng là độ hot, bây giờ lại còn có phim tìm Tần Vưu đóng vai chính, mọi người hãy nhớ tên bộ phim "Thành Phố Không Ngủ" này, đợi phim phát sóng rồi cùng nhau tẩy chay nhé."
Vị trí thứ hai trên hot search là "Tẩy chay Thành Phố Không Ngủ".
Không biết ai đã tiết lộ tin tức của cô trong đoàn làm phim này ra ngoài.
Tần Vưu cau mày, tuy tin tức cô tham gia diễn xuất sớm muộn gì cũng sẽ được công bố, nhưng thời điểm này không đúng, đạo diễn Vương là người cuồng kiểm soát, gặp phải chuyện này làm rối loạn kế hoạch tuyên truyền của ông ấy, chẳng trách ông ấy lại nổi giận như vậy.
Hợp đồng bảo mật của đạo diễn Vương được lập rất nghiêm ngặt, trước khi phim được phát sóng, không được tiết lộ bất kỳ nội dung nào liên quan đến nội dung, cũng không được tiết lộ tình hình đoàn làm phim, bao gồm cả việc ai tham gia diễn xuất.
Tần Vưu đã xem kỹ hợp đồng, một khi có người vi phạm thỏa thuận bảo mật, số tiền bồi thường bắt đầu từ một trăm ngàn, bộ phim này đều là người mới, chắc không có ai không coi một trăm ngàn ra gì.
Rốt cuộc là ai làm?
Triệu An Nhã cảm thấy tim mình đập thình thịch, bên tai vang lên tiếng rống giận của đạo diễn Vương, trong tay thì nhanh chóng lướt Weibo.
Cô ấy đứng dậy đi đến một góc khuất, gọi một số điện thoại đã nhớ kỹ trong lòng.
"Tiểu Thu?"
Giọng nói từ đầu dây bên kia có vẻ như chưa tỉnh ngủ: "An Nhã…"
Đây là lần đầu tiên Dương Thu nhận điện thoại của cô ấy sau khi về trường, nếu là bình thường, đó chính là dấu hiệu kết thúc chiến tranh lạnh giữa hai người, lẽ ra Triệu An Nhã nên thở phào mới đúng, nhưng bây giờ cô ấy chỉ cảm thấy dự cảm bất an càng lúc càng mạnh mẽ.
"Tiểu Thu, là cậu sao?"
"Cậu nói linh tinh cái gì vậy, không phải tớ thì là ai?"
"Tin tức của Tần Vưu là cậu tiết lộ sao?"
Đầu dây bên kia phát ra hai tiếng "két két", chắc là Dương Thu đang đứng dậy, ván giường phát ra tiếng kêu, sau đó cô ta ngáp một cái, thờ ơ nói: "Là tớ tiết lộ đấy, sao nào?"