Cô gái này có khuôn mặt tròn, đôi mắt sáng và sạch khi nhìn mọi người, có cảm giác như một cô gái ngây thơ, không rõ sự đời, trông giống một đứa trẻ. Mỹ Hương vừa nhìn đã thấy là kiểu con gái thuần tịnh thiện lương, không có ý đồ xấu xa.
Dương Ngọc Cầm nắm tay Mỹ Hương vào nhà, bỏ lại con trai phía sau. Mỹ Hương quay đầu nhìn Quý Chấn Phong, Quý Chấn Phong cũng cười một cái cho cô an tâm.
Quý Khánh Minh đang viết thư pháp trong phòng, nghe thấy tiếng động cũng từ trong phòng đi ra.
Dương Ngọc Cầm cười nói với Mỹ Hương: "Đây là cha của Chấn Phong."
"Cháu chào chú ạ."
"Được, được, cháu tên Mỹ Hương đúng không, chúng ta đến sô pha nói chuyện."
Quý Khánh Minh là một nhà lãnh đạo, và đương nhiên ông ấy mang khí chất của một nhà lãnh đạo. Mỹ Hương bất tri bất giác rất tôn kính ông. Loại tôn kính này hoàn toàn là xuất phát từ một người bình thường với một nhà tri thức, chứ không phải từ thân phận bối cảnh. Điểm này Quý Khánh Minh có thể nhìn ra, Dương Ngọc Cầm cũng có thể nhìn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play