Cậu thích chơi bóng rổ, mẹ còn từng nói, thiếu niên chơi bóng rổ rất ngầu, rất đẹp trai. Nhưng mà cậu không thích mình lớn lên đẹp quá mức, khi còn nhỏ người ta vẫn luôn cho rằng cậu là bé gái, cho lên cậu mới muốn phơi nắng cho đen đi, cho cơ thể rắn chắc hơn. Nhưng khổ cái là cậu phơi nắng không đen được, các bạn khác phơi cả mùa hè đã đen thui, mà cậu lại không thay đổi chút nào, thậm chí càng trắng ra, so sánh như vậy quả thực chính là hạc trong bầy gà.
Cậu lúc này, tựa như đồng ruộng xanh miết buổi sáng sớm, trắng trắng, xanh mượt, thanh xuân tràn trề sức sống, làm người ta nhớ đến màu xanh dưới ánh mặt trời, tràn đầy sức sống và hy vọng.
Triệu Hân Nghi từ nhỏ thương cậu em trai này nhất, sau khi em trai tiến vào tuổi dậy thì thì không đáng yêu như khi còn nhỏ, hiện tại lại nghe thấy em trai làm nũng mình thì sao Triệu Hân Nghi có thể chịu được.
"Được, em muốn ăn thì chị làm cho em ăn."
Triệu Hân Nghi năm nay mười bảy, đang học cấp 3, anh trai Triệu Trác Quân đã thi đỗ Đại học Thanh Hoa, bởi vậy áp lực đè lên Triệu Hân Nghi rất lớn, cô muốn như anh mình, thi đỗ vào một trường đại học tốt.
Thanh Cực Kỳ là trường học cũ của anh trai, đại học Ngô Đông là trường học cũ của ba mẹ, hai trường học này đều là nguyện vọng của cô, kỳ thật người nhà hy vọng cô thi vào đại học Ngô Đông hơn. Bởi vì cô là con gái, người nhà không yên tâm cho cô xa nhà, ở với ba mẹ sẽ yên tâm hơn.
Một bắt mì thịt thái sợi, Triệu Trác Duệ ăn một mạch hết sạch, cuối cùng ngửa đầu nằm trên ghế vỗ cái bụng mình, tỏ vẻ vừa lòng. Triệu Hân Nghi cười nhạo: "Xem em đi, giống cái gì chứ, như ông cụ luôn ý."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT