Sau khi nói xong, Mỹ Hương kéo dây balo, vẫy tay tạm biệt Phóng Phóng.
"Phóng Phóng, cô phải đến trường, chờ sau khi cô trở về, cô sẽ mua một bộ đồ chơi s.ú.n.g lục cho cháu, con trai rất thích chơi."
Phóng Phóng thật đáng thương, lúc này cậu bé vẫn chưa hiểu, trong đời này cậu bé cũng không thể lớn bằng anh trai, bởi vì cậu bé mãi mãi nhỏ hơn anh trai.
Buổi tối, Phóng Phóng nhận được rất nhiều quà sinh nhật, đồ chơi s.ú.n.g lục của cô nhỏ, con quay của chú Hai, giày vải của bà nội, bút máy Parker của ông nội nuôi và bà nội nuôi, món quà của anh cả là tranh liên hoàn mà Phóng Phóng thích nhất, anh hai tặng cho cậu bé một cây cung quý nhất của mình, chị tặng cho cậu bé một bức vẽ.
"Ba mẹ, hai người tặng cho con món quà gì vậy?"
Phóng Phóng rất thích những món quà này, nhưng cậu bé vẫn nhớ ba mẹ vẫn chưa tặng quà cho cậu bé.
"Không phải con đã nói nếu mẹ hôn con một cái thì đó được xem là một món quà hay sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT