Trên xe buýt có trống mấy chỗ ngồi, Đổng Giai Tuệ nhường Trương Xảo Nhi ngồi xuống trước, cô và Triệu Mỹ Hương đưa các con ngồi sau.
Ngay khi Trương Xảo Nhi vừa lên xe, bà lại bắt đầu cảm thấy chóng mặt và buồn nôn, Triệu Đông Lâm đã mở cửa sổ cho bà, để bà hít thở không khí bên ngoài cửa sổ.
Một người phụ nữ trung niên ngồi bên cạnh Trương Xảo Nhi trợn mắt liếc nhìn, miệng còn lầm bầm nói gì đó, Đổng Giai Tuệ không nghe được vì cô ngồi ở xa, chỉ để ý thấy Triệu Đông Lâm liếc mắt nhìn người phụ nữ đó rồi quay đầu đi.
Xe chạy được khoảng mười lắm phút, bọn họ xuống xe ở điểm dừng "Đại học Ngô Đông."
Đại học Ngô Đông là cơ sở giáo dục đại học cao nhất ở tỉnh Ngô Đông với lịch sử hơn một trăm năm. Ngay cả trong thế kỷ 21, mặc dù Đại học Ngô Đông không thể so sánh với Đại học Bắc Kinh và Đại học Thanh Hoa, nhưng nó vẫn là một trong mười trường đại học hàng đầu ở Trung Quốc.
Cổng trường uy nghiêm và cổ kính rộng chừng chục mét, hai con sư tử đá to lớn hai bên cổng trường trông thật đáng sợ, nhìn ngôi trường qua cánh cổng sắt, nhìn thoáng qua cũng không thấy điểm dừng, Trương Xảo Nhi chỉ nhìn qua một cái mà trong lòng tràn đầy sự kính trọng, Triệu Mỹ Hương và Triệu Đông Hà cũng như vậy, vừa tiếc nuối vì đã không được đỗ trường Đại học Ngô Đông, vừa ghen tị với anh trai và chị dâu của mình có thể học tại một ngôi trường văn hóa như này.
Gia đình có bốn anh chị em, anh cả và em gái đều có triển vọng, chị cả đã lớn tuổi nên không tính, anh còn là em trai, ngay cả dũng khí thử thi mà cũng không có, vì thế bây giờ, anh chỉ có thể ngước mắt nhìn ngưỡng mộ, anh không có vinh hạnh như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play