Hình tượng của Trịnh Nguyệt Phân lúc này không khác gì mụ phù thủy lừa công chúa Bạch Tuyết ăn quả táo độc lắm, cô ta căn bản cũng không tin Đổng Giai Tuệ là thật lòng yêu thương đứa con riêng này, cô ta cho rằng bình thường Đổng Giai Tuệ làm những chuyện kia chẳng qua là làm ra vẻ thôi.
Hắc Đản mím môi không nói lời nào, cậu bé đã sáu tuổi, đã có thể phân biệt người nào đối tốt với mình người nào không tốt với mình, ngày bình thường thím căn bản không để ý tới cậu bé, đối xử với mình với Thạch Đầu hoàn toàn là hai bộ dáng khác nhau, cậu bé biết thím này cũng không thích mình, cậu bé vẫn có lòng cảnh giác đối với Trịnh Nguyệt Phân, nhưng cho dù cậu bé cảnh giác như thế nào, thì dù sao tâm trí của cậu bé vẫn là một đứa trẻ, chưa đủ thành thục, bởi vậy nội tâm của cậu bé cũng có chút xao động trước lời nói của Trịnh Nguyệt Phân.
Cậu bé cũng tự biết mình không phải do dì sinh, nhưng so sánh với những người mẹ ruột trong thôn thường xuyên đánh chửi con cái kia, thì dì đối xử với cậu bé càng ôn nhu càng dụng tâm hơn nhiều.
Trong lòng Hắc Đản kỳ thật đã chấp nhận người mẹ kế Giai Tuệ này, chỉ là tính cách hướng nội, không biết cách biểu đạt, lúc này vẫn luôn gọi dì, không đổi xưng hô.
Cậu bé đã biết chuyện dì mang thai lúc giữa trưa, lúc ấy không có cảm giác gì, lúc này nghe thím nói, trong lòng có khủng hoảng cùng khó chịu không nói rõ được cũng không tả rõ được.
"Thím nói cho cháu biết, nếu cháu không muốn dì cháu sinh em trai, thì cháu..."
Giọng điệu Trịnh Nguyệt Phân cứng rắn nói phân nửa, sau lưng chợt vang lên tiếng bước chân làm những lời cô ta chưa nói ra khỏi miệng tắc ở cổ họng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT