Không nói đến cái khác, dù sao con trai trong thôn nhìn đều không xứng với cô ấy, con đường đi tốt nhất của Mỹ Hương chính là thi đại học, cô ấy vừa thông minh lại cần cù chăm chỉ, chỉ cần thi đại học thì tương lai sẽ có cuộc sống rực rỡ sáng lạn, tốt hơn là phí hoài thanh xuân ở nhà.
"Ôi trời chị dâu, sao tự nhiên lại nói cái này, làm người ta xấu hổ quá."
Cô gái trẻ da mặt mỏng, dù là nghe ai nhắc đến chuyện nhà người ta đều ngại ngùng.
Một bát mì riêu to, Giai Tuệ chỉ ăn một nửa, thịt cũng không động tới, cuối cùng cô để lại toàn bộ vứt cho Triệu Đông Lâm.
"Anh nói xem lần này Trịnh Nguyệt Phân có thể ngoan ngoãn không? Nếu còn phát bệnh nữa thì phải làm sao?"
Giai Tuệ chống đầu nhìn Triệu Đông Lâm ăn cơm, anh ăn nhanh nhưng không tục, đó là thói quen khi còn trong quân ngũ tạo thành.
Giai Tuệ đề cập đến chuyện này là đang cho Triệu Đông Lâm một "mũi ngăn ngừa", cái người Trịnh Nguyệt Phân này mãi mãi sẽ chẳng thấy người khác tốt hơn cô ta đây, hôm nay trấn áp, yên tĩnh chưa nổi mấy ngày là lại tiếp tục "giẫm lên vết xe đổ", đáng tiếc là Giai Tuệ nhất định sẽ càng ngày càng tốt hơn, ngược lại cho dù trong lòng cô ta có loạn đến đâu, thì cô ta cũng không thể làm được gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play