Trịnh Nguyệt Phân nhìn mẹ chồng lại nói chuyện với Đổng Giai Tuệ, ném cô ta sang một bên, trong lòng cô ta càng ngày càng cảm thấy tức giận.
Đừng tưởng rằng cô ta không biết Đổng Giai Tuệ nói chuyện này là có ý gì, không phải ý là, tôi giúp người khác may quần áo thu tiền, nên là tôi không thể may quần áo không công cho cô được.
Nhưng dựa vào cái gì mà cô lại may quần áo cho ba mẹ chồng, cho cô em chồng, cho Hắc Đản và Anh Bảo nhưng không cần tiền, vậy còn gia đình ba người của cô ta thì làm sao?
"Chị dâu, chị xem, người một nhà thì đâu cần phải nói đến chuyện tiền bạc, tiền do tôi và Đông Hà kiếm được cũng đều cho mẹ, chẳng lẽ bảo mẹ đưa tiền cho chị, nếu mẹ đưa tiền cho chị, chị cũng thấy ngại khi nhận lấy, có đúng không?"
Sau khi Đổng Giai Tuệ nghe thấy những lời này, cô nhìn thẳng vào Trịnh Nguyệt Phân, cô cho rằng bản lãnh của Trịnh Nguyệt Phân chính là làm bậy và tức giận, không ngờ cô ta còn biết mượn d.a.o của mẹ chồng để đi đối phó với mình, cô không khỏi nhìn cô ta với cặp mắt khác, trong lòng cô hiện lên một tâm trạng phải dụng tâm để đối phó với cô ta.
"Em dâu, cô thật sự hiểu lầm ý của tôi rồi, tôi nói là nếu người ta đưa tiền, thì tôi phải gấp gáp để may xong cho người ta trước, cô nhìn xem, cũng không còn mấy ngày nữa là đến năm mới, ban ngày tôi phải đi làm, thỉnh thoảng tôi cũng phải trông nom hai đứa bé, sao tôi có thể có thời gian để may quần áo cho cả nhà? Hắc Đản và Anh Bảo là trách nhiệm mà tôi không thể từ chối, ba mẹ cũng là do tôi nguyện ý biếu tặng, em dâu cũng phụ giúp tôi một tay, cô đừng trách tôi mới phải, tôi thật sự không hề có ý đó"
Nếu cô đã oán trách tôi như vậy, thì tôi cũng không khách sáo, xem da mặt của ai dày hơn, muốn đè đầu cưỡi cổ cô sao, xin lỗi, bản thân cô thật sự không quen như vậy đâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play