Gần tối, Cung tổng lại nấu thêm một nồi bánh hương cầu. Lúc này, ngoại trừ hương vị nguyên bản như lúc trưa, còn có loại mới được trộn với mắm tôm.
Đối mặt thôn dân đang chảy nước miếng tí tách, Cung tổng tàn khốc tỏ vẻ, việc mua một cái bánh hương cầu nhỏ bằng lòng bàn tay này đều có hạn, mỗi người chỉ có thể mua một cái.
Người lúc trưa đã được ăn thì nói hương vị của vị nguyên bản rất ngon, còn người chưa ăn lại rơi vào khó xử. Rốt cuộc thì vị nguyên bản ngon hơn, hay là vị tôm ngon hơn nhỉ?
Cũng có thú nhân nhanh trí, lập tức dẫn theo cả nhà lớn nhỏ cùng nhau lại xếp hàng, như vậy là người mua có thể mỗi một vị, sau đó chia nhau ăn, là có thể nếm được cả hai vị.
Cung tổng nhìn thấy, nheo mắt nở nụ cười.
Vì thế không đến ba ngày, Cung tổng dùng mấy cái bánh hương cầu đổi lấy một cái hầm và một bộ gia cụ, cùng một số vật dụng cần thiết hàng ngày. Hạ Bình còn đưa tới một cái chiếu. Kỳ thật cậu cũng không hiểu được, cái "vải" làm bằng rơm này có tác dụng gì, cũng không thể mặc lên người a.
Hạ bình ngoài chiếu ra, còn mang đến quần áo cùng chăn mà a cha nhà cậu làm. A cha Hạ Bình tên Ngọc Trạch, là một á thú nhân phi thường tuấn mỹ, cũng là người có tay nghề thủ công tốt nhất trong thôn.
Hạ bình thấy Cung tổng đem những đồ cậu không rõ từng cái từng cái mở ra, ánh mắt cậu trừng lớn (⊙o⊙): nguyên lai là dùng như vậy.
Cung tổng đem ga giường dùng da thú nhỏ làm thành trải lên trên ván giường, sau đó lại trải chiếu lên đệm, ngẫm lại thấy không đúng lắm, lại lập tức gỡ xuống.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT