Cung Thiên Duệ hay còn gọi là Cung tổng, thân là một cao phú soái bị trời cao ghen tị quyết định phải khiến hắn trả giá bằng mạng sống. Trong cuộc đời chưa đến ba mươi năm của hắn, không chỉ có gia tộc lừng lẫy, hậu đài mạnh mẽ, còn có vẻ ngoài xuất sắc, tài phú kinh người, vận khí may mắn... À không, hôm nay đã chứng minh chút may mắn cuối cùng của hắn đã dùng hết rồi.
Mặc dù hắn trải qua vô số lần ám sát, bắt cóc, dụ dỗ đều may mắn sống sót nhưng lần này hắn thật sự treo (ngủm) rồi -- Chiếc siêu xe của hắn bị động tay động chân sau đó bị một chiếc xe tải đâm trực diện văng khỏi cầu, thân xe nổ mạnh rơi xuống đáy sông, cái chết có thể nói tương đối triệt để.
Thời điểm Cung tổng mở mắt, suy nghĩ đầu tiên nảy lên trong đầu chính là chín đời nhà tên đã hại hắn chắc chắn xong rồi! Lịch sử đã chứng minh, cho dù hắn có bị trầy xước da một chút thôi thì tên đầu sỏ sẽ không có kết cục tốt đẹp, huống chi là trực tiếp giết hắn... Ừm... Cung tổng có chút khó nói.
Theo hắn nhớ không lầm, hắn xác thực đã chết rồi mà?
Lúc ấy ý thức của hắn vô cùng tỉnh táo, hắn không nghĩ trong tình huống đó bản thân vẫn có thể sống sót.
Vậy bây giờ đang xảy ra chuyện gì?
"Ô, ngươi tỉnh rồi? Ta đi gọi A Vu!"
Cung Thiên Duệ ngây ngốc nhìn người đang đi tới, người đó đi vào rồi nhanh chóng đi ra, ngay cả người đó là nam nhân hay nữ nhân hắn còn chưa rõ. Nói là nữ nhân thì giọng nói có hơi trầm. Nếu nói là nam nhân giọng điệu lại có chút quá nữ tính.
Lúc này, tri giác mới chậm quay rãi về cơ thể, toàn thân đều khó chịu không nói nên lời. Cung Thiên Duệ ngược lại căng khóe miệng nở nụ cười, xem ra hắn hẳn là được ai đó cứu. Chờ lúc lão tử quay trở về, người có oán báo oán, người có thù báo thù!
Trong lòng Cung tổng vừa mới dâng lên ý niệm đầy máu tanh bạo lực, sự thật lập tức hung hăng tát cho hắn một phát!
Cung tổng ngồi xếp bằng ở bên rìa bờ sông nhỏ, cầm cần câu tự chế đơn sơ giả bộ thâm trầm, bên cạnh hắn là một hố nước, bên trong có năm con cá lớn.
Lúc này đã là vài ngày sau khi Cung tổng tỉnh lại.
Mặt nước sông có vẻ như tĩnh lặng. Cung tổng đoán chừng có thể soi rõ mặt mình, bộ dáng chính là bản thân thời điểm mười sáu mười bảy tuổi. Cải lão hoàn đồng hay cái gì đó hắn được nhận coi như vui vẻ. Nhưng ai có thể nói cho hắn biết phía sau mông lại mọc thêm một cái đuôi là chuyện gì! Á thú nhân cái em gái ngươi!
Nội tâm Cung tổng máu me bạo lực, động tác trên tay cũng không nhẹ nhàng.
Cung tổng là người ưa thích sinh sống dã ngoại. Bây giờ ở trong bộ lạc nguyên thủy cũng có thể miễn cưỡng thích ứng. Hắn kiếm vỏ trai, mài trong một buổi chiều là có thể dùng như dao gọt hoa quả rồi, chặt xương hay gì đó thì không được nhưng xử lý vài con cá thì tuyệt đối sắc bén.
Tay Cung tổng vung lên, nháy mắt mấy con cá lớn đều được xử lý vây và nội tạng. Hắn đặc biệt tìm một mảnh lá cây lớn, bọc nội tạng cá lại, xỏ hai sợi dây cỏ xuyên qua mang cá, cá có trọng lượng rất lớn, hắn vậy mà xách một cách nhẹ nhàng bước đi.
Khí lực so với khi hắn được huấn luyện viên dạy ở phòng tập còn lớn hơn.
Cung tổng nghe nói hắn được A Vu tìm thấy, ở trong bộ lạc không gia đình cũng như nhà, hiện tại hắn đang ở chung với A Vu .
A Vu là một á thú nhân độc thân, đảm nhiệm chức A Vu và tế ti trong bộ lạc, say mê thảo dược và bói toán, đến việc chăm sóc bản thân mình cũng là vấn đề. A Vu mỗi ngày đều nhớ cho hắn uống thuốc, ăn cơm, thậm chí còn ăn ngon uống tốt... ha ha.
Ngay khi Cung tổng có thể xuống đất hắn nhanh chóng tự cứu lấy mình. Nằm ở trên giường đóng giả Lâm muội muội(*) không phải là phong cách của Cung tổng.
(*)Lâm muội muội: nhân vật Lâm Đại Ngọc trong truyện Hồng Lâu Mộng nhân vật này qua đời vào tuổi thanh xuân vì tâm bệnh.
Cung tổng lắc lắc cái đuôi, nhanh nhẹn cầm đá đánh lửa đưa cho A Vu. Cung tổng mắt cũng không chớp nhìn, A Vu bạch bạch hai lần đã có thể đốt bó củi, lại cúi đầu nhìn đá đánh lửa trên tay mình. Vì sao hắn thử vô số lần cũng không thể tạo ra một đốm lửa nhỏ?
Cho nên Cung tổng là người yêu thích sinh tồn dã ngoại chứ không phải chuyên gia.
Cung tổng một bên nghi hoặc, một bên cắt cá thành từng khối, bỏ vào trong nồi đá ninh canh cá.
Các thú nhân một ngày ăn hai bữa, nghe nói trong mùa đông mỗi ngày một bữa, thậm chí vài ngày một bữa.
Thú nhân lấy thịt là thức ăn chính, trừ bỏ á thú nhân ngẫu nhiên ăn chút hoa quả, còn lại hầu như không có đồ ăn khác.
Bọn họ không ăn cá.
Năng lực tự gánh vác cuộc sống của Cung tổng không tồi, Một nồi canh cá đương nhiên không thành vấn đề.
Bỏ thêm gừng để khử đi mùi tanh của cá, thịt cá lộ ra màu trắng mê người. Cho thêm một chút muối thô đã qua tinh lọc, dập lửa, múc một chén nước, chọn mấy miếng thịt bụng cá, cẩn thận lọc xương cá rồi mới bưng cho A Vu ngồi bên cạnh hắn.
Thân là A Vu người thông minh nhất trong thôn cũng không biết cách lọc xương cá
Không biết cách lọc xương – đây thực ra mới là nguyên nhân chính các thú nhân không ăn cá!
A Vu tựa hồ biết rất nhiều chuyện, nhưng đối những chuyện khác người Cung tổng làm cho tới bây giờ cũng không nói một từ.
A Vu uống hết hai chén canh cá. Còn lại để Cung tổng xử hết.
Đối với những con cá còn lại, Cung tổng xát một ít muối, dùng dây cỏ xỏ vào mang chúng rồi treo dưới bóng cây thoáng mát.
A Vu nhìn thấy, có chút đăm chiêu.
Tâm tình Cung tổng hôm nay không tồi, bởi vì ngày hôm qua A Vu nói, hắn có thể có một mảnh đất và nhà ở riêng cho mình. Ngày hôm qua A Vu đã đưa hắn đi xem chỗ ở tương lai, Cung tổng cảm thấy chỗ này ít nhất phải xây được hơn nữa cái biệt thự nhà họ Cung.
Sau đó hắn lại nghĩ nơi này không có người giúp việc còn nhà cửa gì đó thì cứ đơn giản đi!
A Vu nói, không cần quan tâm đến cái gì hết, chờ các thú nhân săn thú trở về là lập tức là có thể giúp hắn xây nhà. Hắn chỉ cần nghĩ nên xây nhà như thế nào là được.
Cung tổng không có suy nghĩ gì, nhưng mà phải có một phòng ngủ, một phòng khách, một phòng bếp và một nhà tắm. Nếu có thể đào một cái giếng thì càng tốt... À đào giếng thì vẫn quên đi.
Cung tổng ngày hôm qua nhặt không ít cây liên đậu. Loại cây liên đậu này rất dài lại mảnh, nhưng độ bền thì mười phần, hắn cầm dao bằng vỏ trai cắt rất lâu mới có thể gở được một đoạn dây. Dây câu cá hắn dùng chính là loại cây liên đậu này.
Hắn vòng vo ba vòng ở chổ biệt thự Cung gia tương lai, cuối cùng dùng nhánh cây vẽ trên mặt đất, buộc cây liên đậu, đồng thời phác thảo bố cục của khu đất và các phòng khác nhau... đ*t(*)!
(*)屮艸 芔茻:các từ trong cụm"屮艸 芔茻" đều dùng để chỉ từ "thảo" (nghĩa là cỏ) nhưng thảo có pinyin là "cǎo", trong ngôn ngữ mạng Trung Quốc đồng nghĩa với fuck. Suy ra có thể hiểu "我屮艸芔茻" dùng để chửi bậy, nghĩa như "tôi fuck".
Cung tổng nhìn một bé sói đen phi lại, nó ngã lộn nhào một cái vướng chân vào nhánh cây liên đậu, hai đầu móc nối của nhánh cây không biết đã bay tới đâu rồi. Trong nháy mắt kết quả của nhiều giờ nỗ lực tất cả trở thành con số không, Cung tổng dường như đem tiểu thú nhân ném vào trong nồi hầm....... Thịt sói hầm thập cẩm.
Tốt xấu cũng đã ở trong thôn vài ngày, dù A Vu sống ở nơi hẻo lánh, người trong thôn cũng không né tránh hắn. Hắn vẫn biết những thú nhân có thể biến thành hình thú.
Tính tình Cung tổng xưa nay không tốt, khí chất của Cung tổng xưa nay vẫn luôn mạnh mẽ!
Bé thú nhân biết bản thân mình làm sai, lui móng vuốt cúi đầu, thỉnh thoảng lại giương mắt nhìn hắn thử xem.
Cung tổng cười lạnh: lão tử không nuôi sủng vật!
Bé thú nhân rơi lệ, bị Cung tổng nô dịch ngậm nhánh cây nhỏ cả một buổi trưa. Cuối cùng các dấu đều được khoanh lại xong, hắn còn cầm nhánh cây ném đi thật xa để nó nhặt trở lại! hu hu hu... Á thú nhân này thật xấu xa!
Cuối cùng các thú nhân đều đã trở lại, bé thú nhân nhân cơ hội chạy đi.
Cung tổng mặt nghiêm túc: thân là một nam tử hán... Tiểu nam tử hán, hu hu hu gì gì đó tuyệt đối không thể chấp nhận được!
---------------
Đôi lời của editor: bộ này lậm qt khá nhiều và mình cũng chưa beta lại, mọi người thấy chỗ nào bất hợp lý thì comment để mình biết nha. Truyện sẽ được đăng trên wattpad trược 2 ngày <3>