Kể từ khi bị Lê cọ cọ hai lần, ánh mắt của nhóm thôn dân nhìn Cung tổng có chút gì đó mờ mờ ám ám. Là một người giỏi quan sát và hiểu ý người khác, Cung tổng biết đây không phải là cảm giác sai.
Là một á thú nhân chưa trưởng thành, Cung tổng nghiêm túc bày tỏ thắc mắc với A Vu.
A Vu lời ít ý nhiều nói: "Có mùi." Cũng không chờ Cung tổng suy nghĩ xong, đã phất tay bảo hắn tránh ra: "Chắn hết ánh sáng rồi."
Cung tổng đứng sang một bên, còn chưa suy nghĩ ra là mùi gì đã bị A Vu đang bận bịu thu hút.
A Vu lúc này đang ngồi ngay ngắn trước một chiếc chậu gốm to như cái thau rửa mặt, dùng tay không đảo đều một đống cành khô lá héo bên trong.
Đây là...... Đang sao trà sao?
Cung tổng thực sự phục sát đất rồi. Làm trà hoa quả thì cũng được đi, nhưng mà thời nguyên thủy đã bắt đầu làm trà lá, có phải là hơi nhảy vọt quá không? Hơn nữa, trí thông minh của A Vu rốt cuộc là siêu việt đến mức nào? Lúc đó hắn chỉ thuận miệng nhắc một câu về lá trà chứ nào có nói đến chuyện sao trà đâu. Vậy mà chỉ dựa vào một câu nói, A Vu lại có thể tự mình nghĩ ra cách sao
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT