Ngày hôm sau, hai người đi chợ công xã đặt mua hàng tết.
Mấy tháng nay Vương Lệ Trân bị Ninh Hương cảm hóa, không còn giống với cái xác không hồn như trước đây, đối với cuộc sống cũng từ từ bốc lên ngọn lửa nhiệt huyết, muốn được sống giống như mọi người.
Lúc trước khi chưa gặp Ninh Hương, bà ấy cũng chỉ cảm thấy sống chỉ là chờ chết, không còn ý nghĩa gì khác, thậm chí đôi khi còn nghĩ muốn đi tự tử, mà bây giờ lại cảm thấy được cuộc sống cũng trở nên ý nghĩa hơn.
Ví dụ như chỉ vài ngày nữa là đến tết, cho dù là thôn xóm hay trên chợ công xã, hương vị năm mới càng ngày càng cận kề, Ninh Hương chủ yếu muốn ăn tết cùng bà ấy, nên làm đồ ăn rất ngon.
Những năm trước cho dù ngày lễ có quan trọng thế nào cũng không quan tâm, giống như tất cả những thứ đó đều không liên quan đến bà ấy. Cho dù tất cả các ngày lễ đều náo nhiệt, nhưng cái náo nhiệt này cũng liên quan đến bà ấy một tí nào. Ngày hội thôn Điềm Thủy là của tất cả mọi người, duy nhất là không phải của bà ấy.
Bởi vì cảm thấy không liên quan đến mình, bà ấy cũng không cần nghiêm túc tham gia, vẫn bình thản giống mọi khi, đói bụng thì miễn cưỡng ăn một chút, không để mình phải đói chết là được.
Năm nay trong lòng bà ấy đã có thay đổi lớn, bây giờ bà ấy cũng chờ mong ngày Tết đến. Bởi vì đã có người cùng bà ấy đi mua hàng Tết, có người làm cho bà ấy bộ quần áo mới, đến năm mới là bà ấy có thể mặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT