Ninh Lan không biết là Ninh Hương có ý gì, lúc này Ninh Kim Sinh lên tiếng nói: “Đừng quản nó nữa, để nó tự sinh tự diệt! Nó muốn đoạn tuyệt quan hệ thì sau này trong nhà đừng có ai đi tìm nó nữa! Nó có bản lĩnh, cả nhà chồng nhà mẹ đẻ đều đắc tội, tất cả họ hàng người nhà đều không cần, tôi xem nó sống thế nào!”
Lời này vừa cất lên, trong căn nhà không còn một ai dám mở miệng.
Tất cả mọi người nhìn năm người nhà Ninh Kim Sinh, rồi lại trao đổi ánh mắt với nhau, cuối cùng vẫn là thím nhỏ mở lời, cười gượng gạo nói: “Đón tết thì không nói mấy chuyện không vui ấy nữa, ăn cơm, ăn cơm đi.”
***
Chiều tối Lâm Kiến Đông phát lương thực cho Ninh Hương xong cũng chưa về nhà luôn, mà đi đến khu đất phần trăm của nhà anh lại bận rộn một phen. Tính cách của anh là kiểu không chịu được nhàn rỗi, ngày ngày đều có nhiều việc làm không hết.
Đợi đến khi trời tối mới về nhà, vừa đến cổng còn chưa kịp vào nhà, vừa hay bắp gặp Ninh Hương.
Ninh Hương nhìn thấy anh thì tâm trạng nhẹ nhõm, nếu như để cô đến tận cửa gọi người thì rất ngại ngùng. Cô xách làn trúc bước đến trước mặt Lâm Kiến Đông, đưa bánh quế hoa cho anh, chỉ nói: “Thật sự không còn gì để tặng nữa cả, em có làm thêm một phần bánh quế hoa, cảm ơn đội trưởng, mong anh không chê.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT