Ninh Lan đứng tại chỗ, bàn tay siết vào nhau càng ngày càng chặt. Ngay lập tức quay người nhìn bóng lưng của Ninh Hương, hét lên: “Cha mẹ nói không sai, chị đúng là mắc bệnh điên, mắc bệnh điên nặng! Sống sung sướng lại không muốn, làm xưởng trưởng phu nhân lại không muốn, cứ muốn sống khổ sở! Em sắp tốt nghiệp cấp ba rồi, cuộc sống gia đình trước mắt cũng càng ngày càng tốt hơn rồi, mà chị lại cứ phải làm loạn đúng lúc này, khiến tất cả mọi người xem trò cười nhà chúng ta! Em không biết tại sao chị lại đột nhiên trở nên ích kỷ như thế, ích kỷ đến mức không quan tâm đến danh tiếng và sống chết của người nhà. Cuộc sống của gia đình tốt lên rồi, em và Ninh Dương Ninh Ba có tương lai, cha mẹ được nở mày nở mặt, lẽ nào chị không được nở mày nở mặt sao? Bây giờ chị làm loạn lên thế này, ngoại trừ việc trát tro trát trấu lên mặt người nhà, khiến trong nhà không được yên ổn, khiến tất cả mọi người đều ghét bỏ chị, mắng chị không tuân thủ phép làm vợ thì còn có lợi ích gì chứ?”
Nếu như không phải do nghèo, Ninh Hương đã sớm đem bánh quế hoa trong làn trực tiếp ném vào đầu Ninh Lan rồi. Tiếc cho nó đã học đến cấp ba sắp tốt nghiệp, vậy mà còn lấy phép làm vợ để chèn ép cô.
Cô kiềm chế lại lửa giận trong lòng, quay người bước đến trước mặt Ninh Lan, giơ tay chỉ thẳng vào mũi cô ấy, “Cái thứ lương tâm bị chó gặm! Trên thế giới này ai cũng có tư cách ghét chị mắng chị, chỉ có em là không thể! Trước khi ghét chị mắng chị thì đem tất cả số tiền mà chị tiêu trên người em nôn hết ra đã!”
Ninh Lan cũng đang rất tức giận, trừng mắt nhìn Ninh Hương, “Em tiêu tiền gì của chị rồi? Từ nhỏ đến lớn em chưa từng lấy đồng nào từ tay chị. Em tiêu từng đồng tiền đều là lấy từ chỗ cha mẹ đấy! Em tiêu đều là tiền trong nhà!”
Ninh Hương siết bàn tay đang xách làn, dường như muốn siết gãy chiếc quai làn. Ánh mắt cô đen kịt lại, so với màn đêm của đêm Trung Thu còn đen hơn vài phần. Tiếp đó cô giơ cánh tay đang chỉ Ninh Lan lên, một cái bạt tai rơi xuống mặt cô ấy.
“Chát!” – âm thanh làm kinh động đến gốc cây và mặt trăng trên đỉnh đầu.
Ninh Lan không ngờ rằng Ninh Hương sẽ ra tay đánh mình, cô bị đánh đến sững sờ. Trong khoảnh khắc mặt bị đánh xong, cô lập tức giơ tay lên che mặt, ánh mắt vừa sợ hãi vừa kinh ngạc nhìn Ninh Hương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT