Thời đại này giấy đăng ký kết hôn vẫn chưa có ảnh chụp, nhưng Ninh Hương và Lâm Kiến Đông vẫn như cũ từ trang phục tới tinh thần đều rất đẹp đẽ. Hai người họ mang theo đầy đủ giấy chứng nhận và tài liệu, đáy lòng tràn đầy vui mừng đi đến cục dân chính nhận lấy giấy chứng nhận màu đỏ vui vẻ kia.
Lúc đi được nửa đường, Lâm Kiến Đông còn đi vào cửa hàng mua một ít kẹo chocolate. Nếu niềm vui có thể chuyển thành một thứ gì đó và chia sẻ ra bên ngoài, khiến mọi người cũng cảm nhận được niềm vui mừng này vậy chắc hẳn phải là kẹo chocolate.
Lâm Kiến Đông cũng là người từng vào nam ra bắc, trải qua rất nhiều việc đời. Kết quả hôm nay chỉ đến làm một tờ giấy chứng nhận màu đỏ mà anh lại tỏ ra vô cùng hồi hộp. Thấy nhân viên công tác thì vô cùng khách sáo, đưa cho người ta không ít kẹo mừng và chocolate.
Thấy dáng vẻ này của anh, trong lòng Ninh Hương vừa ấm áp lại vừa có chút chua xót, cô cố chịu đựng không để ướt khóe mắt.
Đúng là Ninh Hương không hề nghĩ tới cuộc đời này của mình thật sự có thể gặp được một người như vậy, một người cùng cô đi hết chặng đường, một người trong lòng trong mắt đều là cô và cũng chỉ có cô, một người nâng niu cô trong lòng bàn tay mà che chở, xem cô như là bảo bối quý giá nhất mà quý trọng.
Thì ra cô cũng có thể trở thành bảo bối của người khác.
Lúc cầm giấy chứng nhận màu đỏ bước ra khỏi cổng cục dân chính, khóe mắt của Ninh Hương vẫn còn hơi ướt. Lâm Kiến Đông thấy khóe mắt cô có chút đỏ thì vội kéo cố đến bên cạnh, quan tâm hỏi han: “Em sao vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT