Lâm Kiến Đông ngủ ở nhà một đêm, ngày hôm sau liền trở lại thành phố.
Trước khi đi, anh còn cố ý đi một vòng quanh nhà Vương Lệ Trân, vốn dĩ muốn xem chồng của Vương Lệ Trân trong căn nhà tranh sống như thế nào, nhưng anh còn chưa kịp đến gần thì đột nhiên thấy căn nhà tranh “ầm” một cái sập xuống.
Sau khi căn nhà bị sập tan tành thành bùn cùng rơm, bên trong bò ra một ông già, gương mặt đầy bụi cỏ.
Lâm Kiến Đông đứng từ xa quan sát một lúc rồi quay lưng bỏ đi.
Trước đây trên bãi đất nền của căn nhà tranh vốn có nhà gói, nhưng sau khi “Đại cách mạng” bắt đầu, cả nước náo loạn, những gian nhà gói đó đã bị người ta đập phá, sau này chỉ có thể dựng được hai căn phòng cỏ tranh tường đất.
Lâm Kiến Đông không biết ông ta ở miền nam sống khó khăn thế nào, nhưng dù khó khăn thế nào đi chăng nữa, thì ông ta chẳng phải cũng tìm được vợ mới, sinh đứa con mới rồi sao? Có tình mới rồi liền quên mất người vợ đang đợi mình ở nhà.
Ông ta còn mặt mũi xin lỗi Vương Lệ Trân, có lẽ là vì ông ta cho rằng mình không có vấn đề gì lớn. Lý do của ông ta không hơn không kém, ông ta cũng bị bắt buộc, lại không biết con trai của bọn họ sau này không sống sót, cũng không biết Vương Lệ Trân sống như nào trong mấy chục năm qua.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT