Những lời nói này thật sự vô cùng buồn cười, Ninh Hương không chịu nổi bật cười một cái, cô không hề quay đầu lại mà trực tiếp đi thẳng ra khỏi phòng tiếp khác. Nhìn thấy trạm trường Trần liền bảo ông ấy trực tiếp tiễn khách, còn mình đi thẳng về phòng thêu.
Đến phòng thêu làm việc một lúc vẫn còn cảm thấy buồn cười, ngẩng đầu lên nhìn thấy Dương Huệ phía đối diện đang nghiêm túc thêu thùa, vì thế Ninh Hương nghĩ ngợi một lúc rồi buông kim chỉ trong tay xuống, sau đó gọi Dương Huệ đến phòng làm việc của mình.
Đến phòng làm việc ngồi xuống, Ninh Hương hỏi Dương Huệ: “Có phải chồng của bà Lệ Trân đã quay trở về không?”
Nghe đến đây, Dương Huệ nhanh chóng gật gật đầu: “Trở về vài ngày rồi, nghe nói là mắc căn bệnh ung thư gì đó không thể chữa trị được, sống không được bao nhiêu ngày nữa nên định quay về chết ở nhà, cái gì mà cội nguồn gốc rễ là phải chôn trong nhà, chặng đường cuối cùng của cuộc đời phải trôi qua ở nhà.”
Cội nguồn gốc rễ, Ninh Hương không chịu nổi bật cười: “Thì ra ông ấy vẫn còn biết gốc rễ của mình ơ đâu sao, biết ở nơi này mình có nhà sao.”
Nói xong cô lại hỏi Dương Huệ: “Thế bây giờ ông ấy ở đâu?”
Dương Huệ nói: “Chính là ở trong hai căn chòi lá của nhà ông ấy, con trai ông ấy đưa đến đây liền quay về rồi chứ không có ở lại chăm sóc ông ấy. Đó giờ ông ấy sống ở phương nam cô cũng biết chứ, người vợ bên đó đã chết rồi, chỉ có một mình quay về rồi, sao thế, người vừa rồi đến tìm cô là ông ấy sao, thế ông ấy muốn tìm gặp bà Lệ Trân sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT