Khi đi trên đường trạm trưởng Trần còn nói: “Trông có vẻ là một ông cụ rất giàu có.”
Khá giàu có sao? Ninh Hương nhìn trạm trưởng Trần một cái, trong lòng thầm nghĩ đúng là không quen biết thật, cô sinh ra trong một gia đình nghèo khó, trong số những người mình quen biết, đặc biệt là những người lớn tuổi thì thật sự không có ai trông giàu có cả.
Lẽ ra cô còn tưởng là người họ hàng tám trăm năm không gặp nào đó đến tìm cô, muốn cô giúp đỡ họ cái gì đó, dù sao bây giờ cô chỉ cần mở miệng liền có thể làm được rất nhiều chuyện. Nhưng nghe trạm trưởng Trần nói như thế liền phủ nhận cái suy nghĩ này trong lòng, cô cùng trạm trưởng Trần đi đến phòng tiếp khách, quả nhiên là một ông cụ cô không quen biết, trông có vẻ khá giàu có, không phải bộ dạng của người dưới quê bình thường, ông ấy nhìn thấy Ninh Hương liền lập tức đứng dậy.
Trạm trưởng Trần giới thiệu với ông ấy: “Đây chính là trạm thêu trưởng của Ninh Hương Các chúng tôi.”
Ông cụ rất khách sáo lịch sự chào hỏi với Ninh Hương: “Xin lỗi đã làm phiền rồi.”
Ninh Hương cũng lịch sự trả lời lại một câu, sau đó hỏi: “Ông là…”
Ông cụ vẫn với bộ dạng rất ngại ngùng nhìn Ninh Hương nói: “Thật sự…tôi muốn tìm Vương Lệ Trân…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT