Đợi một hồi, bà lo đến mức trán đổ mồ hôi, trong lòng không khỏi bắt đầu mắng Ninh Hương----------thứ không có lương tâm, bây giờ trong nhà thành như vậy mà nó không quan tâm chút nào, một mình ở thành phố hưởng thụ, chủ nhật còn ra ngoài chơi.
Cái đồ sói mắt trắng giết nghìn đao cũng không hết này cũng đáng làm con cái đáng được sống tốt.
Sau đó trong lòng bà đang mắng đén hăng say, khi mồ hôi trên trán đang chảy thành dòng, liếc mắt nhìn liền thấy cách đó không xa có hai người đàn ông mặc quân phục, trên người còn có súng.
Nhìn thấy hai người này cùng với hai cây súng, trong đầu Hồ Tú Liên “ong” một tiếng, bỗng chốc không quan tâm đến chuyện khác, quay người bỏ chạy. Kết quả bà không chạy còn được, sắc mặt hoang mang bỏ chạy lập tức bị hai người mặc quân phục đó nhìn thấy.
Hai người vốn còn đang băn khoăn không biết người lởn vởn quanh đây là ai, còn định đi kiểm tra, bây giờ thấy Hồ Tú Liên giống như bị điên vậy thì cũng không cần đi kiểm tra nữa, bọn họ trực tiếp đuổi theo Hồ Tú Liên. Dùng hết sức đuổi theo nửa dặm, hai người đã đè được Hồ Tú Liên xuống đất.
Một mặt dữ tợn áp bà xuống, trầm giọng hỏi: “Chạy cái gì?!”
Hồ Tú Liên bị hai người đè xuống đất không thể động đậy, thở hổn hển cả người phát run, trái tim như muốn nhảy ra khỏi họng. Bà hốt hoảng vô cùng, giọng run run: “Đồng chí, tôi đến thành phố để thăm người thân mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT