Nghe được lời này, con ngươi cứng đờ của Ninh Kim Sơn mới thoáng giật lên. Sau đó ông như tìm lại được tinh thần, ánh mắt chuyển qua nhìn về phía Hồ Tú Liên, sau đó chợt xoay người lại, mặc giày vào lập tức đi ra ngoài.
“Đi! Đi tìm nó!”
Hồ Tú Liên và Ninh Ba, Ninh Dương đi theo phía sau ông, lúc này đang là một buổi tối không trăng và đầy gió lớn, họn họ đi đến bờ sông tìm Ninh Hương. Người một nhà đã chuẩn bị đầy đủ tinh thần, nghĩ mặc kệ cô có đồng ý hay không thì cũng phải tìm Ninh Hương ra gánh tai họa lần này.
Bọn họ đã cùng đường, trong nhà không có ai hữu dụng, cũng chỉ có thể để Ninh Hương gánh tai họa lần này.
Sau khi bọn họ tính toán hết tất cả, tính toán bùng bùng vang lên trong lòng, nhanh chân bước đến bờ sông, ánh mắt nhìn vào lòng sông thì đột nhiên phát hiện căn nhà nhỏ trên thuyền vốn đậu bên bờ sông đã trực tiếp biến mất.
Hồ Tú Liên là người trợn to hai mắt đầu tiên, bà bước đến bến tàu, chớp chớp mắt nói: “Thuyền đâu rồi? Thuyền của nó dừng lại ở chỗ này chưa bao giờ chuyển qua chỗ khác mà, thuyền của nó đâu rồi?”
Ninh Kim Sinh và Ninh Ba, Ninh Dương đi theo sau bà, cũng hoảng hốt nhìn nơi này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT