Sau khi thuyền ra khỏi khu vực đại đội Điềm Thủy, Ninh Hương nói với Lâm Kiến Đông: “Những cái khác em không nói, nói nhiều chỉ thấy có chút sến súa. Chờ khai giảng đến trường học, mời anh ra ngoài bữa yến tiệc có được không, muốn ăn gì tùy anh chọn.”
Lâm Kiến Đông đương nhiên nghe ra được cô đang nghĩ gì, chỉ cười nói: “Được, vậy anh muốn ăn món rất đắt.”
Thấy anh nói như vậy, trong lòng Ninh Hương liền nhẹ nhõm đi nhiều, cũng cười nói: “Được thôi, vậy đợi khi chuyện này trôi qua, em cũng không tìm người khác, vẫn là phải làm phiền anh giúp ta chèo thuyền trở về, đến lúc đó em lại mời anh ăn một bữa thật đắt.”
Sau đó hai người cứ thoải mái nói chuyện liên quan đến ăn uống như vậy mà chèo thuyền càng đi càng xa. Đến khi chân trời sáng thành màu trắng bạc, đi đến cạnh một làng chài nhỏ, thấy phong cảnh không tệ liền dừng thuyền ở một hàng nhà thuyền cách đó không xa.
Mắt thấy sắc trời sáng lên, Ninh Hương và Lâm Kiến Đông đứng ở phía sàn thuyền, cùng nhau nhìn về phía mặt hồ nơi tiếp giáp mặt trời, một vòng mặt trời đỏ rực vừa xuất hiện một đỉnh nhọn, đổ xuống từng đường sáng đỏ trên mặt hồ.
Cố gắng chịu đựng ngồi thuyền đến hơn nửa đêm, không biết đường còn bao xa nữa, Ninh Hương cũng không để Lâm Kiến Đông phải lập tức quay về ngay. Ngước mắt nhìn thấy mặt trời đã mọc, cô bèn tiến vào phòng thuyền nhào bột, xoa bột, cán da bột, bảo Lâm Kiến Đông nhóm lửa nấu nước trong nồi giúp cô.
Cuối cùng cô làm hai bát mì suông, lại rắc thêm một ít hành lá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play