Khi Lâm Kiến Đông từ bờ sông về đến nhà, trong nhà đã bày bát đũa xong. Anh rửa tay rồi ngồi xuống ăn cơm, cả nhà đều nhìn anh, sau đó mẹ Lâm là Trần Xuân Hoa mở miệng hỏi trước: “A Hương tìm con làm gì vậy?”
Lâm Kiến Đông cầm đũa ăn cơm, phớt lờ ánh mắt của mọi người trên bàn, đáp: “Không có gì.”
Cha Lâm hắng giọng: “A Lan làm ra chuyện này cũng không phải chuyện nhỏ, cuối cùng không biết kết cục như thế nào đây. Cha cũng nhắc nhở con, con đừng tham gia vào chuyện nhà người ta, vợ chồng Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên không phải dễ trêu, mẹ con vốn không hợp với Hồ Tú Liên, vả lại tìm phiền phức cho bản thân, lại làm ầm ĩ đến nhà chúng ta cũng không được sống yên lành. Bây giờ việc này ngoại trừ bí thư Hứa thì không ai có thể dám nhúng tay quản lung tung.”
Lâm Kiến Đông “vâng” một tiếng: “Con tự có chừng mực.”
Trần Xuân Hoa nhìn anh: “Con có chừng mực gì? Bây giờ con cũng đâu phải đội trưởng đội sản xuất, chuyện không nên quản thì đừng có quản nhiều như vậy. Con không nhìn ra nhà họ Ninh này đều là người thế nào nào sao, cách họ xa một chút không có sai đâu.”
Hiện tại chuyện này ầm ĩ thành như thế, toàn bộ đại đội ai dám ra mặt tham dự linh tinh? Bất quá đều là tập hợp lại cùng nhau xem náo nhiệt, hoặc là ở bên cạnh nói chút chuyện râu ria, khuyên một chút, không ai tự nguyện đi làm chuyện đắc tội người khác.
Lâm Kiến Đông không muốn cùng bọn họ nói những chuyện này, chỉ nói: “Yên tâm đi, sẽ không gây phiền toái cho nhà mình.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play