Vương Lệ Trân “Xí” một tiếng, “Nhà người ta tốt như nào thì chưa biết, nhưng nghe người khác bàn tán nói, người này bề ngoài không có gì đặc biệt, cơ thể còn có chỗ thiếu sót, là một người què, sinh hoạt không thuận tiện. Bà chưa nhìn thấy người, nghe nói là đưa sính lễ khá nhiều, có thể ra hai trăm đồng.”
Hai trăm đồng ở thời đại này là đã là một khoản tiền rất lớn, đồ xa xỉ hai mươi tám thanh thương hiệu Phượng Hoàng cũng không đến hai trăm đồng, lúc đó Ninh Hương cùng Giang Kiến Hải kết hôn, nhà họ Giang giàu có như vậy, cũng chẳng qua chỉ đưa sính lễ một trăm đồng.
Ninh Lan dù sao cũng từng đi học, được cho là người có học thức, ở nông thôn nếu trường tiểu học thiếu giáo viên thì đều có thể đi xin thay vào. Ninh Hương cho là trong nhà dù thế nào đi nữa thì cũng sẽ tìm cho Ninh Lan một nhà chồng tốt hơn cô, ai biết tìm đến bây giờ, xem ra còn chẳng bằng cô.
Tại sao lại tìm một nhà chồng như vậy cho Ninh Lan, còn chẳng phải là vì nhìn trúng hai trăm tiền sính lễ kia sao?
Mà nhà này bằng lòng đưa nhiều sính lễ như vậy để lấy vợ, tám phần là do tìm vợ vô cùng khó khăn, cô gái có điều kiện tốt một chút đều không xem trọng nhà người ta, cho nên nhà họ chỉ có thể dựa vào việc đưa ra sính lễ cao để lấy vợ, có thể lấy được người như Ninh Lan thì cũng đáng.
Ninh Hương nghĩ rồi nghĩ, lại hỏi: “Ninh Lan cũng đồng ý rồi?”
Kết hôn rồi đi qua đó sống là Ninh lan, sính lễ dù có nhiều hơn đi nữa thì có liên quan gì đến Ninh Lan, tiền không phải là đưa vào tay cô ta? Nếu bản thân cô ta không thích người đàn ông này, thậm chí là không xem trọng người đàn ông này, gả qua thì có thể sống tốt như nào được?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play