Ninh Hương cũng không muốn đẩy qua đẩy lại với cậu ấy ở trước cửa như này, ở trong lẫn ngoài nhiều nhìn như vậy, vì thế nên cô nhận lấy. Tóm lại vừa nghĩ tới chuyện ngày hôm qua đã cảm thấy xấu hổ, cho nên một mực lấy lại tinh thần và biểu cảm, nghĩ nói dứt lời thì sẽ về phòng học ngay.
Kết quả Sở Chính Vũ đưa kẹo lê xong không lập tức rời đi mà trước mặt Ninh Hương nhìn chằm chằm cô một hồi, bỗng nhiên nói: “Thế nào? Ấn tượng đầu tiên tôi để lại cho cô vào hôm qua rất sâu sắc hả?”
Nghe nói như thế, trong nháy mắt Ninh Hương không kìm nổi biểu cảm, phốc một cái mà cười lên. Vô thức cảm thấy mình thế này thật không được nên lại vội mím môi lại. Thế là biểu cảm trên mặt là muốn cười nhưng kìm nén, nhìn vào đặc biệt làm cho người khác vui vẻ.
Nhịn một lát rốt cục nhịn được, cô nhìn về phía Sở Chính Vũ nghiêm túc nói: “Ừm, rất sâu sắc.”
Sở Chính Vũ bị cô làm cho có chút muốn cười, đưa tay chạm chóp mũi nhịn lại, hắng giọng lại nói với Ninh Hương một câu: “Khắc sâu thì tốt, đi vào đi, đồ trả lại cô, tôi đi về trước.”
Ninh Hương gật gật đầu liền cầm túi giấy đi vào phòng học.
Vừa tới phòng học ngồi xuống, Trương Phương, Triệu Cúc, Hồ Nguyệt và Tống Tử Trúc liền nhoài người tới, vẻ mặt hóng chuyện hỏi Ninh Hương: “Là Sở Chính Vũ khoa vật lý mà? Hôm qua ở căn tin khiến cho xấu hổ như vậy, hôm nay còn tới tìm cậu làm gì vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play