Khen một mạch vẫn là Châu Văn Khiết cắt lời bà ấy, Châu Văn Khiết lấy vải thêu trong túi Ninh Hương ra đưa cho Lý Tố Phân xem, nói bức này là Ninh Hương tự mình làm, không hề dùng tranh ảnh gì khác, bảo Lý Tố Phân cho chút ý kiến.
Lý Tố Phân nghe rõ rồi, đưa tay nhận lấy vải thêu, lại lấy kính mắt ra mang vào, sau đó trải vải thêu ra lòng bàn tay, nghiêm túc nhìn một mạch rồi nói: “Không tệ, thợ thêu có tâm như này không nhiều đâu.”
Ninh Hương khẽ mím môi một cái: “Hi vọng bà cho cháu lời khuyên.”
Lý Tố Phân ngẩng đầu nhìn về phía cô mà cười, vẫn là câu nói kia: “Cháu qua đây ngồi.”
Nghe nói như thế, Ninh Hương vội đứng dậy ngồi vào bên cạnh bà ấy. Sau đó đưa đầu đến cạnh Lý Tố Phân, nghiêm túc nghe bà ấy nói một mạch bức họa này còn chỗ nào có thể cải tiến, màu sắc quá độ, biến đổi thực hư, làm thế nào mới có thể tốt hơn.
Ninh Hương nghe xong lời bà ấy, chỉ cảm thấy lại hiểu ra vài thứ khác.
Chờ Lý Tố Phân chậm rãi nói xong, Ninh Hương vẫn còn nhìn chằm chằm tác phẩm thêu của mình mà xuất thần, đang tập trung suy nghĩ làm sao có thể cải tiến bức họa này hơn nữa. Kết hợp ý kiến của Châu Văn Khiết và bà cụ Lý, làm thế nào mới có thể để hiệu quả cuối cùng được tốt hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT