Lâm Kiến Đông không dám nói bản thân mình vẽ đẹp, trả lời: “Không thể vẽ chi tiết thêm được nữa, chỉ có thể như vậy thôi.”
Như vậy cũng đã đủ rồi, Ninh Hương vốn dĩ muốn xem anh sẽ vẽ như thế nào, chỉ muốn xem cảm giác tổng thể mà thôi. Cô không cần Lâm Kiến Đông phải vẽ chi tiết, kim và chỉ thêu của cô có thể làm những chuyện này.
Đã ổn, Ninh Hương đứng dậy trực tiếp cầm bức tranh cuộn tròn lại, nói với Lâm Kiến Đông: “Đợi lúc lấy được tiền công em sẽ chia thù lao cho anh.”
Lâm Kiến Đông đứng dậy khỏi bàn: “Không cần thù lao đâu, anh chỉ tiện tay vẽ ra thôi, tất cả cũng không mất nhiều thời gian, nhìn vô cùng thô ráp, còn em không biết phải mất bao nhiêu thời gian để thêu từng mũi kim đường chỉ, không cần chia tiền công cho anh đâu.”
Ninh Hương không tranh luận chuyện này với anh, cô cầm bức tranh đi ra ngoài: “Sợ không thể thêu xong trước khi nhập học, em phải cầm nó đến trường để tiếp tục thêu. Cũng không biết cuộc sống sinh viên đại học sẽ như thế nào nữa, em ngay cả tiểu học cũng chưa học xong, nghĩ thôi đã cảm thấy khá căng thẳng.”
Lúc linh hồn cô đi dạo chơi đúng là đã đến giảng đường đại học của thế hệ sau, chỉ có điều bây giờ nghĩ lại, hoàn toàn không có cảm giác chân thực, dù sao thì cô chưa từng thực sự trải qua, tất cả các cảnh tượng giống như hư ảo trong mơ vậy.
Lâm Kiến Đông theo cô đi ra ngoài cửa nói: “Giống nhau cả thôi, ai cũng căng thẳng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT