Ninh Hương gọi một tiếng Phùng sư tỷ cũng coi như là đã thừa nhận mối quan hệ sư đồ với Châu Văn Kiết, thật ra Châu Văn Kiết cũng không quan tâm đến cái mối quan hệ này lắm, chỉ cần bà ấy gặp được người yêu thích, mặc kệ có cái mối quan hệ này hay không thì bà ấy cũng đồng ý dạy.
Đặc biệt khi nhìn thấy người khác thích học lại có thể hiểu được ý của bà ấy học hành rất tốt nên cũng cảm thấy rất mãn nguyện.
Vì vậy khi bà ấy nhìn thấy cái thắt lưng do Ninh Hương may thì nghĩ không thể chôn vùi tài năng của một tú nương ưu tú như thế.
Bây giờ Ninh Hương trông cũng rất chịu khó theo bà ấy học tập nhưng bà ấy vẫn hỏi thêm Ninh Hương một câu: “Tất nhiên cô cũng không thể ép buộc, nếu trò muốn theo cô học thì sẽ tốn của trò không ít thời gian, dù gì cũng phải bỏ nhiều công sức mới có thể học tốt, về chuyện này trò có vấn đề gì không?”
Chuyện này có vấn đề gì chứ, cho dù một ngày hai mươi bốn tiếng cô phải ở trạm thêu theo bà ấy học thêu thì cô cũng đồng ý, cô chỉ sợ thời gian học không đủ dài nên không thể học hành nhiều hơn.
Vì vậy Ninh Hương trả lời một cách không hề do dự: “Thầy thêu, trò không có vấn đề gì cả, những thứ khác trò không có nhưng thời gian thì trò có nhiều lắm, bất kể thời gian bất cứ lúc nào trò cũng có thể qua đây.”
Cái thái độ này của cô khiến Châu Văn Kiết rất hài lòng, phải biết rằng không phải ai cũng đồng ý tiêu tốn quá nhiều thời gian vào những việc khô khan như thế này, có thể gặp phải một người thật sự yêu thích với việc thêu thùa thật sự không dễ dàng chút nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT