Trạm trưởng Trần lúc này vội lên tiếng: “Không thể nào, tôi biết tay nghề của A Hương.”
Phùng Tiểu Quyên nhìn về phía trạm trưởng Trần: “Tôi cũng chỉ nói có khả năng, cho nên vẫn là phải dựa vào sự thật mà nói chuyện.”
Ninh Hương nghe hiểu, Phùng Tiểu Quyên này không nguyện ý để Châu Văn Khiết nhận thêm đồ đệ thứ hai, dù sao dạy dỗ cho riêng mình thì có thể học được càng nhiều thứ, cũng càng thêm toàn diện, có thể nói đều là chân truyền của thầy thêu.
Hơn nữa, có khả năng cô ta cảm thấy thợ thêu ở thôn nhỏ này bình thường đều làm vật dụng thường ngày, loại đồ vật số lượng lớn tiêu chuẩn thấp, không tiếp xúc qua đồ tốt cho nên không có bản lĩnh thật sự, sẽ lãng phí nhiều thời gian của thầy thêu.
Đương nhiên, còn sợ cô là giả mạo mà đến, dù sao trên hai cái đai kimono cũng không thêu tên.
Thời gian của thầy thêu đúng thật rất quý giá, Phùng Tiểu Quyên cẩn thận một chút cũng là hoàn toàn không có vấn đề, Ninh Hương hít một hơi, nhìn Châu Văn Khiết nói: “Thầy thêu, cô kiểm tra trò đi.”
Châu Văn Khiết vốn không có ý định phiền toái như vậy, bà ấy vẫn là rất tin tưởng trạm trưởng Trần. Khoảnh khắc bà ấy thấy Ninh Hương thêu đai lưng này liền rất thích, muốn quen biết thợ thêu này. Sau khi biết được tình huống của thợ thêu này từ chỗ trạm trưởng Trần liền muốn dạy thêm cho cô một vài kỹ nghệ thêu thùa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play