Khi xách hai cái balo không đựng một quyển sách nào ra cửa nhà, Thi Uẩn do dự một lúc, cuối cùng vẫn đóng chặt cửa lại.
Cửa mới không có dấu vân tay của cô, khi cô rời đi thì sẽ không thể tự do ra vào căn phòng tình yêu này nữa. Nhưng để cửa khép hờ không phải chuyện đùa, dù sao thế giới này cũng có không ít kẻ xấu, không thể quá chủ quan được.
Cô cũng không bực tức về sự xa cách của Chu Trạch Chung, dù sao trước khi cánh cửa này được thay mới, cô cũng thường xuyên không tìm thấy chìa khóa cửa chính cũ, bị chặn ở khu vực công cộng bên ngoài cửa là chuyện thường xảy ra hai ba ngày một lần, cũng chẳng khác gì tình cảnh hiện tại của cô.
Huống chi cô vẫn có thể áp dụng ngón nghề truyền thống “ôm cây đợi thỏ” để cưỡng chế đột nhập vào nhà cơ mà.
Thi Uẩn ngân nga những giai điệu vui vẻ, nhân lúc đợi thang máy còn tiện tay lấy một cây bút kẻ mày từ trong túi ra, như thường lệ vẽ nguệch ngoạc lên thùng các-tông Chu Trạch Chung để trước cửa.
Khi tiếng “ding dong” báo hiệu thang máy đến vang lên, tác phẩm vĩ đại của Thi Uẩn vẫn đang ở giai đoạn kết thúc rất quan trọng. Tuy nhiên cô không gấp gáp, dù sao chó chê mèo lắm lông, cô bổ sung những nét bút dở dang vào tác phẩm công phu của mình thì có gì sai?
Thi Uẩn vội vàng phác họa ngón giữa đứng thẳng trên thùng các-tông bằng hai ba nét bút, không kịp dừng lại chiêm ngưỡng đã quay người chạy về phía thang máy đối diện cửa nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play