Đối với trẻ con mới học được ít chữ, đọc nửa chữ chắc chắn không sai, nên hồi nhỏ Thi Uẩn thường bị bạn học đổi tên thành Thi Ôn, gọi mãi rồi thành biệt danh.
Lời này của Chu Trạch Chung có hàm ý sâu xa, Thi Uẩn học chuyên ngành Văn học Trung Quốc đấy, dù là thói quen hay năng khiếu, cô đều có thể dễ dàng phân tích các bài văn rất tài tình.
Anh đang oán trách, lên án cô là “gái hư quay đầu là bờ”, cô hiểu ẩn ý của anh.
Nếu người đứng trước mặt là một cô gái dễ xấu hổ, chắc hẳn giờ phút này đã cúi đầu ngại ngùng.
Nhưng tuyệt vời thay, da mặt Thi Uẩn còn dày hơn cả tường thành.
“Cách trực tiếp và hiệu quả nhất để cấp cứu người bị hạ thân nhiệt là truyền hơi ấm qua cơ thể, giống như chúng ta vừa chồng lên nhau trên sàn ấy.” Đôi mắt cười của cô cong thành vầng trăng khuyết.
“Chỉ có điều…” Ánh mắt cô đảo lên đảo xuống đánh giá người đàn ông đang ngồi xổm trước mặt, cố ý dừng lại một chút rồi mới tiếp tục nói: “Cởi hết quần áo, da kề da, mới mang lại hiệu quả tốt nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT