Sau tám ngày truyền dịch kháng viêm, vết thương của Khương Chuẩn không bị nhiễm trùng. Sau khi nằm viện hai tuần, anh được phép xuất viện.
Sau khi xuất viện, cuộc sống của Khương Chuẩn vẫn cần người chăm sóc. Gia đình anh ở nước ngoài, Cục định thuê người giúp việc bằng công quỹ nhưng anh từ chối. So với một chút bất tiện trong sinh hoạt, anh càng không quen có người lạ xâm phạm không gian riêng tư của mình.
Sáng hôm xuất viện, Trương Kiệt Minh và Lâm Mẫn Hân đến đón anh. Họ gấp gọn quần áo của anh cho vào vali, làm thủ tục xuất viện, Lâm Mẫn Hân dìu anh ngồi lên xe lăn, còn Trương Kiệt Minh kéo vali xuống lầu trước để gọi chiếc taxi đã đặt trước đỗ gần cửa nhất.
Việc lên xuống xe cũng là một vấn đề. Vị trí vết thương của Khương Chuẩn nằm ở bên ngoài đùi, mỗi khi cử động eo và chân sẽ kéo căng vết thương, anh cắn răng chịu đau và cố gắng không để lộ vẻ đau đớn trước mặt hai đàn em. So với việc lên xe, việc lên lầu dễ dàng hơn nhiều, căn hộ của anh có thang máy, ngồi xe lăn không cần phải vất vả, trực tiếp được đẩy đến cửa nhà.
Hai người họ đã đến nhà Khương Chuẩn vài lần trước đó, nhưng trong căn nhà quá mức ngăn nắp này, dưới sự quan sát của anh, họ vẫn cảm thấy không thoải mái.
Khương Chuẩn đã cho thuê căn hộ rộng rãi trước đây, giờ để tiện gần đơn vị, anh sống trong một căn hộ thông tầng bên cạnh phân cục, tổng diện tích khoảng chín mươi mét vuông. Phòng khách tầng dưới có ban công, phòng ngủ chính trên tầng cũng có ban công, nhưng anh đã biến nó thành phòng đọc sách và tập thể dục vào ngày nghỉ, còn phòng ngủ nhỏ thì dùng làm phòng ngủ chính.
Lâm Mẫn Hân lấy quần áo ra khỏi vali, trước đó quần áo của anh đã được Nhiếp Thành sắp xếp và mang đến, cô ấy không biết chúng được đặt ở đâu nên hỏi: “Đội trưởng Khương, quần áo để đâu ạ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play