Cố Thanh Huyền vô cảm giữ chặt cằm mềm mại của nàng, dùng tư thế từ trên cao nhìn xuống quan sát khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt đầy sợ hãi kia. Ánh mắt y sâu thẳm, toàn thân toát lên khí thế uy nghiêm không dung khinh nhờn.
Tô Mộ bị đôi mắt sắc bén ấy nhìn chằm chằm, trong lòng thấp thỏm đến mức không dám thở mạnh. Nàng không dám đối diện với y, nhưng cũng không thể né tránh, chỉ đành cứng cổ, lộ ra vẻ mặt rưng rưng như muốn cầu xin tha thứ.
Cố Thanh Huyền nhìn nàng một lúc lâu.
Mãi đến khi hốc mắt nàng đỏ lên, phủ đầy một tầng hơi nước ủy khuất sau cơn kinh hãi, y mới mở miệng hỏi: “Ai đứng sau lưng sai khiến ngươi tiếp cận ta, hử?”
Tô Mộ cắn môi, vẻ mặt vừa đáng thương vừa tủi thân, khẽ đáp bằng giọng run rẩy: “Nô tỳ không dám, xin lang quân minh xét.”
Cố Thanh Huyền khịt mũi khinh thường. Nàng mấy lần thu hút sự chú ý của y, nhưng y không phải kẻ ngốc hồ đồ.
Ánh mắt y rơi xuống chiếc cổ trắng ngần như sứ của nàng, hầu kết khẽ động. Bàn tay đang giữ cằm nàng ma xui quỷ khiến trượt xuống chiếc cổ mảnh mai ấy.
Ngón tay y lạnh buốt, lòng bàn tay hơi thô ráp, đây là dấu vết để lại từ việc luyện cưỡi ngựa bắn cung. Chiếc cổ nằm trong tay y, chỉ cần thoáng dùng sức, dường như có thể bẻ gãy nó dễ dàng.
Cảm giác lạnh lẽo từ làn da mịn màng truyền đến khiến Tô Mộ rùng mình. Nàng thực sự bị dọa sợ, nỗi sợ hãi dâng lên từ tận xương tủy. Bởi lẽ Cố Thanh Huyền khóa chặt ánh mắt âm trầm vào nàng, gằn từng chữ: “Nếu ngươi nhận lợi ích từ đám thương buôn muối để tiếp cận ta…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT